Editor: Bắp
Beta: Jen
Mộ Tử một thân mồ hôi.
Cô cuối cùng mặc xong quần áo, nhưng tình hình của cô không được cải thiện nhiều.
Mộ Dung Thừa nắm tay cắt tỉa móng tay cho cô, giọng nói hài hước:" Về sau đừng một chút liền đánh người. Đây không phải thói quen tốt, với sức lực như con mèo nhỏ của em, không làm người ta bị thương ngược lại khiến mình chảy máu, còn đau không?"
Hắn cắt bớt phần móng tay bị rách rồi dùng tăm bông lau vết máu.
Thực ra chỉ là một vết thương nhỏ, nhưng hắn lại cố chấp quấn băng gạc, rồi thân mật hôn lên.
Mộ Tử tức giận chuyện vừa rồi, không buồn mở miệng, cũng không thèm nhìn hắn.
Cô có phần chết lặng.
Mộ Dung Thừa không thèm để ý, tiếp tục cắt tỉa những chiếc móng khác, sau đó nhấc chân cô lên chân mình, đổ một ít thuốc mỡ ra rồi xoa nhẹ lòng bàn chân.
Gót chân Mộ Tử hơi đỏ, ước chừng là hôm nay đi đường quá nhiều, nên có chút sưng lên.
Mộ Dung Thừa xoa bóp đôi bàn chân trắng nõn thanh tú của cô, nghĩ thầm, cô thật sự yếu ớt, đi vài bước chân cũng có thể bị thương.
Bất quá, hắn thích cô yếu ớt.
Chẳng sợ cô tức giận gào thét mắng mình, hắn cũng chỉ cảm thấy cô thật đáng yêu.
Nếu bạn thích một người, bất kể cô ấy nói gì hay làm gì, đều cảm thấy thuận mắt, càng xem càng vui.
Đây giống như một loại bệnh, một loại bệnh nan y không có thuốc giải.
Da thịt lòng bàn chân mềm mại hồng hồng, xúc cảm khiến người ta tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-vo-cau-lai-trong-sinh-roi/1703089/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.