Editor: Bắp 
Beta: Nhóc 
- ----------------------------------------------------- 
Tô Tử cảm thấy Mộ Dung Thừa quả thực có tật xấu, chỉ là xem TV cũng muốn dỗi với cô. 
Cô ném điều khiển từ xa trong tay đi, quay mặt nhìn về phía Bạch Vi: “Mẹ ơi, đồ đạc đã thu dọn xong chưa ạ? Chúng ta đi thôi.” 
Nơi có Mộ Dung Thừa, cô không muốn ở lại một phút một giây nào. 
Bạch Vi nhìn con gái, lại nhìn con trai: “Dung Thừa, con… cùng chúng ta trở về sao?” 
Tô Tử châm chọc nói: “Con là đi đầu thai đấy, gọi anh ấy theo làm gì!” 
Mộ Dung Thừa âm trầm nhìn cô: “Em nói thử một lần nữa xem.” 
Tô Tử giật mình một cái, tranh thủ thời gian trốn sau lưng Bạch Vi. Mộ Dung Thừa vui buồn thất thường đấy, cô đúng là có chút bỡ ngỡ. 
Mộ Dung Thừa hung dữ liếc cô chằm chằm, cầm túi thanh long xoay người rời đi. 
“Ơ? Dung Thừa, con không trở về nhà sao?” Bạch Vi đuổi theo hai bước. 
“Mẹ, để anh ấy yên đi, chắc chắn anh ấy muốn đi gặp bạn gái!” Tô Tử giữ chặt Bạch Vi, lo lắng bà sẽ gọi Mộ Dung Thừa về, “Chúng ta đi nhanh thôi, đi nhanh thôi.” 
Bạch Vi là người lương thiện, do dự nói ra: “Bạn gái Dung Thừa nằm viện nhiều ngày rồi, chúng ta có nên đến xem không?” 
Tô Tử đảo mắt trong lòng. 
“Anh trai lại không cho biết số phòng và tên, rõ ràng anh ấy không muốn cho chúng ta quấy rầy, đi thôi, đi thôi, chúng ta về nhà.” 
Cô muốn cách Mộ Dung Thừa thật xa! 
… 
Mộ Dung Thừa đến khu vực chăm sóc đặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-vo-cau-lai-trong-sinh-roi/166650/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.