Cô nhớ rõ, khi mới lên tiểu học, cô mới 6 tuổi, cái gì cũng không hiểu, không hiểu vì sao ba mẹ lại không thích cô, nhưng lại cực kỳ sủng ái Tống Tinh Nguyệt.
Rõ ràng các cô đều bằng tuổi nhau, khuôn mặt cô đáng yêu hơn Tống Tinh Nguyệt, ngoan ngoãn hơn Tống Tinh Nguyệt. Nhưng bọn họ lại thường xuyên bỏ đói cô, đánh cô, ngược đãi cô.
Cô đã từng rất cố gắng để thay đổi cái nhìn của Dương Như và Tống Húc đối với mình.
Lần đầu tiên đi học, cô thi được 100 điểm, cô nghĩ rằng con số 100 điểm này làm ba mẹ vui mừng, làm bọn họ thấy cô rất thông minh, thông minh hơn cả chị Tinh Nguyệt. Và về sau bọn họ sẽ không đánh cô nữa, thay vào đó sẽ sủng ái cô như sủng ái giống như chị Tinh Nguyệt vậy.
Khi cô vui vẻ cầm bài thi chạy vội tới trước mặt Dương Như, đó là lần đầu tiên cô tranh công trước mẹ.
"Mẹ ơi, mẹ xem con thi được 100 điểm nè, cả khối chỉ mỗi một mình con được 100 điểm thôi đó."
Phiếu điểm cô vừa lấy ra còn chưa đến một giây, đã bị Dương Như giựt đi trong nháy mắt xé thành giấy vụn.
Mặt mũi Dương Như dữ tợn tát một cái lên mặt cô, thân hình nho nhỏ của cô liền bị nghiêng đi ngã xuống sàn nhà. Tất cả đều xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi cô còn chưa kịp phản ứng.
Dương Như kéo cô từ trên mặt đất lên, hai tay bóp chặt cổ cô rồi ấn mạnh cô xuống bàn.
Khuôn mặt âm trầm oán hận hiện ra trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/230943/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.