Edit: Small
Con ngươi Lâm Giai Vi nhìn thẳng Tinh Thần.
Khóe miệng Tinh Thần cười lạnh chế nhạo, hạ giọng: "Cô biết vì sao tôi không báo cảnh sát không, bởi vì đối phó thiên kim tiểu thư của Lâm gia, báo cảnh sát không có tác dụng. Lâm gia sợ việc xấu trong nhà mang ra ngoài nên sẽ giúp cô che giấu hết thảy, mà Lục gia vì bảo vệ Lục An Hinh cũng sẽ thuyết phục Lục An Ninh rút lại."
"Cô nhớ kỹ, Lục An Ninh là người tôi dẫn ra, cô cùng Lục An Hinh động vào cậu ấy là đang cản tôi. Hiện tại cậu ấy đang nằm viện, ống dẫn cắm đầy thân đều là các cô tạo thành, chỉ cần Tống Tinh Thần tôi ở Đế Đô một ngày, tôi sẽ giày vò các cô ngày đó. Bất kể các cô muốn danh lợi địa vị, Tống Tinh Thần tôi sẽ khiến các cô cái gì cũng không chiếm được, biết cảm giác từ trên vách núi ngã xuống là gì không?"
"Lọi cảm giác đó chính là, người còn chưa rơi xuống đất thì đã điên trước rồi."
Nói xong, cô thu lại tươi cười, lùi về sau một bước, đôi mắt âm trầm nhìn Lâm Giai Vi chôn chân bất động tại chỗ.
Lâm Giai Vi bị dọa cũng không sợ hãi, người con gái được xưng là danh viện xếp đầu Đế Đô đương nhiên là có chỗ hơn người.
Nơi cô ta mạnh nhất chính là da mặt đủ dày.
Quả nhiên, cô ta phản bác nói: "Tống Tinh Thần, cậu hiểu nhầm một chuyện rồi, cậu muốn trả thù cho Lục An Ninh nhưng mình với Lục An Ninh không có qua lại với nhau gì, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/1023116/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.