Muốn sao sẽ không cho trăng, từ nhỏ đến lớn đều đổi đủ loại cách để dỗ cô vui. Cuộc sống của cô có thể cực tốt như vậy, có thể ở trong trường học bá đạo ngang ngược, có thể ở trong rất nhiều buổi tiệc là tiêu điểm vây quanh của các nữ sinh. Đều là vì cô mang họ Tống, lớn lên trong Tống gia, có Tống Húc cùng Dương Như là chỗ dựa.
Một khi rời khỏi Tống gia, còn ai sẽ để ý đến cô, còn ai sẽ đem cô thành tiêu điểm, những người đàn ông đó sẽ không vây quanh cô nữa.
Không được, cái gì cô đều có thể mất đi, chỉ duy nhất không thể mất đi họ Tống.
Cô là thiên kim tiểu thư của Tống gia.
"Ba, là con làm không đủ tốt chỗ nào mà ba muốn đuổi con đi? Mẹ, mẹ nói đi, rốt cuộc ba làm sao vậy? Vì sao ba lại đánh mẹ, còn muốn đuổi con đi."
Dương Như đưa tay vỗ nhẹ vào Tống Tinh Nguyệt, trấn an cô: "Tinh Nguyệt ngoan, không có việc gì."
Bà vén những lọn tóc rối về sau tai, mắt sáng như đuốc, đối mặt với Tống Húc.
"Ông có bất mãn gì thì cứ nhắm về tôi, làm sao lại giận chó đánh mèo với Tinh Nguyệt?"
Tống Húc trào phúng nói: "A, đời này của Tống Húc tôi coi như được biết cái gì gọi là không biết xấu hổ. Mang theo đứa con hoang vào Tống gia nuôi mười tám năm, uổng công tôi còn đối xử với nó như con ruột, thậm chí còn thương nó hơn cả Tinh Nhật....."
Mắt thấy Tống Húc đem thân phận con riêng của Tinh Nguyệt nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/1023059/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.