Tiểu Đào mở gói bột phấn kia ra, giơ cao nhìn dưới ánh đèn, thầm giọng nói: "Là ai đã đặt ở tủ lạnh vậy? Vôi tôi để nhai trầu của Lý thúc thì vẫn luôn để ở trong túi của chú ấy mà."
Tinh Thần nói: "Cho tôi xem chút."
"À vâng." Tiểu Đào đưa gói bột nhỏ cho Tinh Thần.
Tinh Thần ước lượng chiếc gói nặng tầm năm sáu gam, bột mịn màu trắng gần như trong suốt, không màu không mùi.
"Tiểu Đào, cái này cứ để tôi giữ trước, chị ăn đồ ăn vặt trước đi."
"Vâng, tam tiểu thư."
......
Nửa giờ sau, Tinh Thần xuống lầu chuẩn bị đi ra đại sảnh. Ở một góc tối đại sảnh, truyền đến giọng nói lạnh lùng của Khuê thúc: "Tam tiểu thư, đã 8 giờ, tiểu thư muốn đi đâu?"
Không có người ngoài ở đây, Khuê thúc liền lộ ra bộ mặt thật, giọng điệu lạnh lẽo, ánh mắt như sói chăm chú nhìn Tinh Thần. Hắn mặc một chiếc áo choàng dài, chiếc bóng trải dài mơ hồ như một hồn ma vất vưởng.
Tinh Thần lạnh nhạt nói: "Tùy tiện đi dạo trong vườn"
"Trong vườn không có gì đặc biệt, tam tiểu thư vẫn là lên lầu đi."
Tinh Thần nhìn Khuê thúc, hỏi: "Khuê thúc, chuyện tới bây giờ, chú từng hối hận qua chưa?"
Nếu hắn đoán cô đã biết được, vậy cô cũng không cần giả vờ nói vòng vo với hắn nữa.
Khuê thúc đi đến ngồi xuống chỗ chủ vị ở đại sảnh, là nơi ngày thường ông nội hay ngồi.
Khi hắn ngồi xuống vạt áo rủ xuống đất, khóe miệng mang theo tia châm chọc. Hoàn toàn dáng vẻ hiền lành cung kính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/1023041/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.