Âu Dương Phúc Thụy là chủ tịch hội học sinh, nếu như hắn ầm ĩ lên đến trường học, chuyện bị xé to ra thì sẽ không dễ thu lại.
Nhưng vì sao Âu Dương Phúc Thụy lại giúp cô ta? Cô ta có nơi nào tốt?
Tinh Thần đứng lên, lạnh lùng nhìn Lâm Lê Tuyết: "Cút đi."
"Tống Tinh Thần, mày dám dùng thái độ đó nói chuyện với tao?"
"Vậy cô cảm thấy tôi nên dùng thái độ gì? Tôi khuyên cô, nhân lúc vệ sĩ cùng lái xe của tôi còn chưa đến, biến nhanh đi! Nếu để bọn họ nhìn thấy, thì sẽ không chỉ đơn giản là bạo lực học đường như vậy đâu. Cô sẽ phải vào trại giam, Lâm gia táng bại gia sản là điều có thể..."
"Mày... uy hiếp tao?"
"Có phải uy hiếp hay không, cô cứ việc thử một chút."
Lâm Lê Tuyết quan sát vẻ mặt Tống Tinh Thần không hề giống như nói đùa. Cân nhắc thiệt hơn, cộng thêm Âu Dương Phúc Thụy còn ra mặt thay cô, hôm nay sợ là tính sai rồi.
Cô có chút không cam lòng vì cứ như vậy mà đi, quá mất mặt.
Nhưng cứ tiếp tục làm tiếp, lại có Âu Dương Phúc Thụy vẫn ở đây, cô cũng tìm không được chỗ tốt.
Cuối cùng, cô hừ lạnh một tiếng hung hăng trừng Tinh Thần: "Tống Tinh Thần, đừng quá đắc ý, chúng ta đi."
Rồi cùng mấy tiểu thái muội rời đi
Sau khi Lâm Lê Tuyết rời đi, Âu Dương Phúc Thụy cẩn thận nhìn bên má hơi sưng lên của cô, ân cần hỏi: "Mặt cậu cũng bị sưng, có đau không? Trước tiên chúng ta nên đến phòng y tế lấy ít thuốc đã."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/1023019/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.