"Đúng, tôi cố ý đó."
Nói xong, Tinh Thần lấy từ trong túi ra một xấp ảnh chụp dày. Tất cả đều là cảnh Dương Như quỳ xuống, so vừa hai tấm trước còn rõ nét hơn.
Hơn một trăm bức ảnh, ném hết lên không trung...
Ảnh chụp hàng loạt, những tấm ảnh tung bay trên không trung.
Tống Tinh Nguyệt tức giận, hét lớn: "Tống Tinh Thần, mày... mày dám tung hết những ảnh chụp của mẹ...."
Tinh Thần dựa vào lan can, thản nhiên cười nói: "Thế này có là gì, tôi đã mang lên trên mạng đâu? Tống Tinh Nguyệt cô nói tôi nghe, nếu mang chuyện này phát lên mạng, lấy danh tiếng chị cả cô như mặt trời mọc ban trưa, mẹ cô có thể lên bảng hot search hay không?"
"Tống Tinh Thần, mày dám... Nếu mày đưa lên trên mạng, mẹ nhất định sẽ không bỏ qua cho mày."
Tinh Thần giả vờ sợ hãi nói: "A, mẹ cô sẽ trả thù tôi, tôi lại sợ quá cơ." Xong, cô lại bồi thêm một câu: "Hôm nay sau khi tan học về nhà, tôi sẽ lập tức phát."
Tống Tinh Nguyệt tức giận hét: "Tống Tinh Thần, mày đừng mà quá đáng."
"Tôi quá đáng? Chuyện này của tôi tính là quá đáng sao? Từ nhỏ đến lớn tôi đều phải làm bài thi cho cô, từ hôm nay trở đi tôi sẽ không làm nữa. Đại học bá cô phải cố lên, tự mình nỗ lực."
Hai mắt Tống Tinh Nguyệt trợn to, trong lúc nhất thời sửng sốt.
Cô đã quên, hoàn toàn quên rằng nhiều năm như vậy. Những bài thi của cô đều là gian lận, là Tống Tinh Thần làm bài cho cô, còn cô làm bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/1023015/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.