Lại thêm hai năm, vừa vặn là thời điểm Nhiếp Tần Duật mang được Giai Mễ về bên cạnh, phía trong bụng thậm chí còn là một đôi song sinh.
Trong buổi lễ lớn hiện diện do Mộ gia diễn ra, ăn mừng khi Mộ Minh Quân tròn bốn tuổi.
Úc Noãn dắt theo đứa trẻ, tiệc sinh nhật lễ lớn, đứa nhóc Mộ Minh Quân có tài giao du, bạn bè được mời đến, phần lớn đều là những đứa trẻ trong trường mẫu giáo.
Mộ Minh Quân như một tiểu thiếu gia, bộ vest nhỏ phù hợp thân người, nhìn không thấy sự hoạt bát, ngược lại dáng vẻ có phần như Mộ Kình Triệt thu nhỏ, nghiêm túc vô cùng.
Khi đứa trẻ trên bục cắt bánh thổi nến, phía dưới, Mộ Kình Triệt tay trong tay Úc Noãn. Nhiếp Tần Duật cũng ngồi cùng một bàn, bên cạnh là Giai Mễ bụng đã nhô ra.
Mộ Kình Triệt tay Ôm Úc Noãn, lại nhìn Mộ Minh Quân phía trên, phong thái vài phần giống hệt hắn, càng nhìn càng tự hào, đề rồi đảo nhìn Nhiếp Tần Duật, vô cùng vẻ vang mà hất cằm.
"Cậu xem, Minh Quân giống mình biết bao. Ngay cả phiên bản cũng y như đúc, cùng một khuôn."
Nhiếp Tần Duật đồng tình, để rồi vươn tay vuốt ve phần bụng nhô ra của Giai Mễ, muốn tiến lại gần ôm ấp cô, cẩn thận dỗ dành. Nhưng được vài giây, Giai Mễ đã khó chịu vung tay ra.
"Nóng nực như vậy anh còn muốn ôm sao? Chỉ hai đứa trẻ đã đủ rồi, anh buông em ra!"
Giai Mễ từ khi có thai, trạng thái vô cùng cáu gắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3713100/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.