Không khí trên bàn ăn có phần trầm mặc, chẳng mấy thoải mái là bao. Ai nấy đều tập trung ăn phần của mình, bởi vốn đây cũng là phần ăn kết thúc chấm dứt chuỗi ngày dài cử hành tang lễ.
Mộ Thúc ăn rất nhanh, ông ta vốn còn muốn thiết đãi các nhân vật lớn. Bởi hiện tại buổi tiệc kết thúc, hiển nhiên ông ta vẫn muốn hẹn gặp vào hồm khác.
Thế nhưng khi mọi người đang tập trung ăn, lại bất chợt nghe đến tiếng động ngay tại vị trí bàn của Mộ Kình Triệt. Vừa đảo mắt đã thấy bát súp bị ném xuống, ly cũng bị đồ vỡ tan tành trên nền sàn.
Theo tầm mắt, thấy được nét mặt Mộ Kình Triệt cau có, đôi mắt đen nhánh của người đàn ông đột ngột trở nên đỏ ngầu kỳ lạ, bàn tay hắn bấu siết chặt vào nhau đến mức hằn cả gân xanh, hơi thở cũng trở nên nặng nề và gấp gáp.
Kéo dài vài giây sau, Mộ Kình Triệt không ngồi vững vàng trên ghế nữa mà ngã nhào trên đất, nét mặt tái mét, ngay cả đồi môi hiện tại trở nên nhợt nhạt.
Đình Khiêm đứng từ phía ngoài, ngay khi trông thấy liền hoảng hốt hô to lên một tiếng vội vàng chạy vào.
"Ông chủ!"
Trong khi mọi người đều hốt hoảng không biết nên làm gì, Mộ Kình Triệt lập tức ngã trên nền sàn, một ngụm máu đỏ ngầu bị phun ra. Tay cũng chẳng thể chống cự nổi suy sụp.
Mà ngay cả chính Mộ Kình Triệt cũng chẳng thể định thần nổi nữa, khoảnh khắc phần ăn vào miệng, cảm giác kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3713083/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.