Chương trước
Chương sau
Ngày đại tang lễ chính thức của lão gia Mộ. Xung quanh canh gác vô cùng nghiêm ngặt.

Chỉ mới hơn bốn giờ sáng, sắc trời lại âm u nhợt nhạt, mây đen kéo tới giăng kín bầu trời, thoạt nhìn qua đều rõ trời sắp nổi cơn giông lớn.

Bởi tang lễ lớn, ngoại trừ trên dưới tầng lớp hậu bối lẫn tiền bối của Mộ gia hiện diện, căn bản không xuất hiện quá nhiều người dư thừa, nếu có cũng hầu như là các bậc quan chức cấp cao, những người đứng lâu trong giới hắc đạo dành sự ngưỡng mộ với cả phần đời của Mộ Trưởng.

Dẫu sao sự nghiệp của lão gia Mộ ít nhiều mà nói, từng một thời quang vinh vô cùng, chỉ là đến hiện tại, mọi thứ dần dần đi xuống. Người ngoài nhìn vào đều không ngừng suy đoán, hàng loạt đấu đá tranh đoạt quyền vị của nhau ngay tại chính người trong gia tộc lớn.

Hiện giờ, đối với cái chết đầy uẩn khúc của lão gia Mộ, mọi người đều rõ ràng nhắm vào Mộ Kình Triệt nhiều nhất.

Bao nhiêu bằng chứng thu về, tất cả đều chỉ ra Mộ Kình Triệt tiếp xúc gần gũi nhất với Mộ Trưởng. Hơn thế dựa trên tình hình hiện tại, người đàn ông còn bị vướng vào tranh chấp tập đoàn lớn của Mộ gia.

Không cần nghĩ cũng rõ một điều, người có động cơ hại chết Mộ Trưởng chỉ duy nhất Mộ Kình Triệt.

Chẳng qua chỉ cần một bằng chứng xác thực gắn các liên kết đó lại, đám cảnh sát mới nhắm vây bắt Mộ Kình Triệt. Băng không tất cả đều là lời đồn đại vô căn cứ.

Trong đám tang, hòm linh cửu được mạ vàng ròng sang trọng, bên dưới đúc kết từ loại gỗ cẩm lai, đường vân gỗ tinh tế ẩn hiện, mọi thứ đều được chỉnh chu từng chút một. Khắp nơi hoa cúc trắng được trang trí, thể hiện rõ lòng nhớ thương tiếc nuối phần đời của một người.

Hòm linh cửu được chính tay Mộ Thúc chuẩn bị, khi đó ông ta kiên quyết giành điều này, thậm chí còn bảo rắng không cho phép bất kỳ kẻ nào không liên quan chạm vào được cha của ông ta.

Mọi người nhìn đều không khỏi thương tiếc, càng đề cao lòng hiếu kính của Mộ Thúc.



Hôm nay Mộ Kình Triệt hiện diện, căn bản không dẫn quá nhiều người ngoại trừ trợ thủ đắc lực Đình Khiêm, còn lại hầu hết đều bị cản từ bên ngoài. Điều khiến người đàn ông không ngờ được nhất, khi hắn muốn dẫn theo quân binh tại quân khu, lúc này phát giác ra toàn bộ đều bị lực lượng cảnh sát nắm giữ bời vì nghi ngờ thân phận.

Hiển nhiên một phần sợ nếu có ẩu đả, Mộ Kình Triệt sẽ chiếm ưu thế.

Nhân viên tang lễ bên ngoài tập hợp tương đối đông đúc, người người hiện diện đều trong phục trang đen trắng, đầu quấn dải băng, lượng lớn cảnh sát cũng vây quanh, đường đi phong tỏa. Một phần hỗ trợ cúng viếng, một phần còn lại quan sát toàn bộ đối tượng nghi hoặc là Mộ Kình Triệt. Thái độ như nào đều thể hiện ra mặt.

Mộ Kình Triệt dường như không hề quan tâm, hiện giờ sự nghi vấn của hắn là lớn nhất. Mà chính bản thân hắn, cũng chẳng được lòng toàn bộ những kẻ quan chức nhà nước cấp cao của thành phố. Bởi từ lâu sớm đã bị Mộ Thúc tiêm nhiễm.

Nói trắng ra Mộ Kình Triệt không có cách để rửa sạch mớ tội lỗi đang mang trên người, khi bao nhiêu kẻ đều một mực khẳng định tội lỗi ở chính hắn. Bởi danh tiếng hắn lớn, song đi kèm bên cạnh đều là toàn bộ tai tiếng về sự tàn nhẫn quyết đoán, nếu đã là kẻ tàn nhẫn, thì cái tình thân với lão gia Mộ có là gì.

Ngay tại tang lễ lớn, nếu để một vấn đề tranh chấp diễn ra, chắc chắn sẽ trồng chẳng tốt đẹp là bao. Vì thế Mộ Trưởng cho dù không hài lòng với Mộ Kình Triệt, ông ta vẫn chỉ im lặng mà ngầm chấp nhận.

Mộ Kình Triệt thân phận hắn có lớn, địa vị quyền lực, song mạnh mẽ đến đâu thì bản thân hắn cũng chẳng thể đối nghịch với toàn bộ thế giới này.

Tốn gần hơn một tiếng để chôn cất phần linh cữu của lão gia Mộ Thúc, khi này thời gian hơn sáu giờ, dù vậy nền trời chẳng có nổi một ánh sáng, âm u vô cùng, mặt trời rõ ràng bị che khuất.

Nhìn qua đều rõ ngày hôm nay không phải ngày tốt lành.

Phía bên trong, Mộ Thúc cùng với phu nhân ông ta tiến hành bày trà bánh, một phần mời những người đến viếng, một phần đều là chia buồn.



Chỉ là không gian ảm đạm chưa được bao lâu, Mộ Thúc gương mặt đăm chiêu với những suy tính, khi này người canh gác bên ngoài vội vã chạy vào bên trong báo cáo, thái độ vô cùng hấp tấp.

"Ông chủ... có nhân vật lớn muốn đến thăm. Danh xưng họ Nhiếp!"

Mộ Thúc buông ly trà xuống, trên gương mặt ông ta xuất hiện một tia sáng hiếm thấy.

Họ Nhiếp, chẳng phải là Nhiếp Tần Duật nhân vật lớn đang làm mưa làm gió dạo gần đây? Trên thương trường, nếu muốn mời người đàn ông này hiện diện vốn đã không phải tầm thường, nay chỉ là đại tang lễ, không nghĩ đến có vinh dự để người như Nhiếp Tần Duật hiện diện.

Trước đó Mộ Thúc gia nhập kinh doanh, những lần xuất ngoại qua các nước khác, cho dù lén lút sử dụng hàng cấm hay buôn bán vật phẩm lậu, đều phải thông qua cửa khẩu. Thế nhưng chỉ cần đến xin nhân vật lớn dưới tay

Nhiếp gia thẻ thông hành, khó khăn cách mấy cũng đều thông qua.

Từ lâu Mộ Thúc đã ngưỡng mộ Nhiếp Tần Duật, căn bản chỉ là người đàn ông hơn ba mươi lăm tuổi, thế nhưng lại là sự hiện thân của thân phận cao quý, quý tộc dòng dõi nước Anh, tương lai sáng ngời kế thừa sản nghiệp.

Trước đó khi rải thư mời những nhân vật lớn chức cao vọng trọng hiện diện nơi giới hắc đạo, tỉ lệ mời được Nhiếp Tần Duật căn bản Mộ Thúc chưa từng nghĩ đến bởi Nhiếp Tần Duật hoạt động tương đối ít về mảng này.

So với Mộ Kình Triệt một kẻ được nhận nuôi phải cố gắng vươn lên, Nhiếp Tần Duật lại là người có tất cả trong tay.

Nếu Mộ Thúc muốn lật đồ Mộ Kình Triệt, hiển nhiên tạo mối quan hệ với Nhiếp Tần Duật là điều cần thiết hơn bao giờ hết.

Thế nhưng, Mộ Thúc lại chẳng thể nhìn thấu ánh mắt mang theo ý giảo hoạt của Mộ Kình Triệt. Ông ta nào biết, bản thân nghĩ mình là tướng, thực chất lại chỉ là quân cờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.