Chương trước
Chương sau
Sự ra đi của lão gia Mộ Trưởng, thực chất mà nói là một tin vô cùng chấn động đối với người nơi giới hắc đạo. Bởi sau nhiều năm trời lãnh đạo, uy danh vững vàng, nay đột ngột rời đi như thế càng khiến bao nhiêu kẻ tiếc và thương xót cho số phận lão ta.

Tuy trước mắt, Mộ Thúc muốn đưa Mộ Kình Triệt phế truất để hưởng toàn bộ, những ông ta cũng chẳng tài nào mà diễn ra nhanh được. Từng bước một, đều diễn ra kiên trì theo tiến triển. Lần lượt cho người thu về hàng loạt tin tức khả nghi, khi mà những thứ đó đều gây khó khăn cho Mộ Kình Triệt. Mộ Thúc muốn lần này Mộ Kình Triệt không thể ngóc đầu, triệt để quỳ lạy dưới chân ông ta.

Hôm đưa tang Mộ Trưởng, người đến viếng vô cùng đông đảo. Mộ Trưởng tồn tại trong giới đã lâu, lượng công danh mang về cũng không hề ít, bao kẻ ngưỡng mộ, cũng bao kẻ ghen tị ngầm. Nay người đến viếng, mấy ai là cũng khóc thương, thậm chí cho dù không có danh tiếng hay mối quan hệ, nhưng bởi vì lợi ích vẫn rơi lệ.

Bên ngoài thoạt nhìn vào, đều trông thấy lễ tang vô cùng long trọng, một màu u ám và ảo não bao phủ lên, nền trời hôm đó cũng như thuận với cảnh vật, vô cùng buồn bã. Trái lại bên trong, đều là một bộ mặt giả dối của âm mưu.

Người nhà Mộ gia đều mặc áo trắng, khóc đến mức đầu bù tóc rối, duy Mộ Thúc là khóc thảm thương nhất, ngay cả vành mắt cũng bị thâm quầng, ngoại trừ Mộ Kình Triệt vẫn bình thản đón nhận và đến tham dự như một vị khách, hiển nhiên không rơi giọt lệ, nét mặt kiêu ngạo tàn nhẫn, không khuất phục trước bất kỳ ai.

Hành động đó, lần nữa trở thành tâm điểm chú ý của đám người.

Chỉ trích thầm Mộ Kình Triệt bất hiếu, bao năm trời nuôi dạy của Mộ Trưởng đều không còn gì.

Chỉ trích Mộ Kình Triệt, lại nhắc khéo đến việc hắn chính là một trong những kẻ gây ra cái chết của lão gia Mộ.

Mộ Kình Triệt vẫn một nét mặt thờ ơ.

Thương xót cho một kẻ nuôi hắn như công cụ sử dụng, đến cuối không dùng được liền đem vứt đi, trực tiếp hủy hoại?



Thực chất, Mộ Kình Triệt đã trả hoàn toàn hết nợ cho Mộ Trưởng, đó là toàn bộ những năm tháng đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của Mộ gia, khi mà từ một gia tộc chỉ đứng đầu trong giới hắc đạo, bắt đầu tiến công khởi điểm xây dựng vị trí dẫn đầu trên thương trường kinh doanh.

Đến tận khi rời đi, Mộ Kình Triệt vẫn không lấy gì, trừ tập đoàn Đế Đô do chính tay hắn gầy dựng bao năm, lượng lớn tiền cũng đưa cho lão gia Mộ Trưởng.

Đáng tiếc, kẻ tham lam thường không biết đủ là gì!

Ngay tại đám tang, người người nối tiếp nhau bước vào rồi lại rời đi, nước mắt rơi trên gương mặt cũng nhất định phải đẹp. Đều là một bộ mặt giả tạo.

Nơi bên cạnh hòm mộ, khi lượng người tản bớt, nét mặt Mộ Thúc cũng chẳng còn hứng thú diễn nữa. Ông ta nhìn về hướng Mộ Kình Triệt thản nhiên phía xa, sự căm tức tràn đầy trong đáy mắt.

Ba ngày nữa, một lễ tang lớn chính thức được diễn ra, tiễn biệt hoàn toàn sự ra đi của Mộ Trưởng.

Mộ Thúc tính toán các bước tỉ mỉ, toàn bộ quân binh của Mộ Kình Triệt theo tiến triển sẽ bị lượng lớn đặc vụ cảnh sát ngầm giam giữ lại, bởi chứng cứ ông ta gửi đến cho Mộ Kinh Triệt sẽ đổ dồn tội danh lại. Mộ Kình Triệt không thể tìm kẻ ứng cứu phía bên ngoài tại thời điểm đó và cũng không trở tay kịp. Cho dù muốn hay không, cũng sẽ bị vây hãm bởi lực lượng của ông ta.

Mộ Kình Triệt khi đó, cũng chỉ còn là một cái tên!

Một giờ khuya, thành phố Thiềm Sá.

Gương mặt đầy máu hiện lên trước mặt, toàn bộ góc cạnh ngũ quan quen

thuộc, người đàn ông Úc Noãn thương yêu nhất. Lần nữa, ngã quỵ xuống trước mặt cô.



“Triệt!”

Úc Noãn hét một tiếng thảm thương, cô bị tỉnh giấc trong cơn mơ, vội vã ngồi bật dậy, khắp gương mặt khi này một lớp mồ hôi nhạt, nước mắt trên gò má lúc này mỗi lúc một nhiều, cô khóc một cách đáng thương, bao nhiêu cũng không đủ.

Bàn tay vô thức, sờ xuống phần bụng phẳng lì.

Sau lần cuối cùng Giai Mễ nói nên đi khám, Úc Noãn không ngần ngại lén lút thực hiện biện pháp thử. Không ngoài dự đoán, kết quả thu về khiến cô thêm ngạc nhiên.

Cô đã mang thai, kéo dài hơn một tháng trời.

Cô càng lo lắng hơn, lo cho đứa trẻ trong bụng dù chưa hành hình, hơn hết càng lo cho Mộ Kình Triệt.

Phần nào biết thế giới Mộ Kình Triệt không nhẹ nhàng gì, cả những vết sẹo trên cơ thể hắn in hằn, cô thật sự sợ lần bận rộn này, hắn có thể trở về, nhưng lại mang thêm một vết sẹo đau đớn trên người kia.

Tròn mười ngày không nhận được cuộc gọi, chỉ còn dòng tin nhắn “bận” của Mộ Kình Triệt. Dù cho có an ủi “anh sẽ về sớm”, cô vẫn không sao yên tâm.

Mà những giấc mơ, như một điềm báo mỗi lúc càng làm minh chứng.

Úc Noãn bước vào phòng tắm rửa mặt, gương mặt cô thông qua tấm gương, nhợt nhạt vô cùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.