Mộ Kình Triệt nói, gương mặt hiện rõ sự hối lỗi chân thành. Lần nào đứng trước cô, cái dáng vẻ kiêu ngạo cũng đều bay biến hết, cứ thế đem toàn bộ đoạn tình cảm cùng trái tim chân thành mà đưa về phía cô.
Hiện giờ, Mộ Kình Triệt ý định tiến lại mỗi lúc càng gần, Úc Noãn cau mày trừng người đàn ông, dù cho bản thân đều bị mấy lời nói kia dỗ ngọt nhưng vẫn chưa có ý định buông tha, nhất là khi nghĩ lại về sự việc xảy ra hôm bức ảnh bị chụp trộm. Cô buộc phải ăn hạnh nhân để dẫn đến tình trạng xảy ra dị ứng, ngay sáng hôm sau cũng bị
Mộ Kình Triệt hành trên giường một phen náo loạn mà ngủ mê một ngày trời.
Không quan tâm trên xe có người hay ai, Úc Noãn tức giận muốn đẩy Mộ Kình Triệt rời đi.
"Triệt, anh rất đáng ghét! Không được lại gần đây."
Trong lúc vô ý, bàn tay cô muốn đẩy Mộ Kình Triệt ra, kết quả va vào vết thương, gương mặt nhỏ nhăn nhó chưa được bao lâu thì người đàn ông lập tức tiến lại, cẩn thận nâng bàn tay lên mà nâng niu.
"Được được, anh đáng ghét, rất đáng ghét, là người đáng ghét nhất. Vì thế đừng tự hành hạ bản thân nữa, em xem đi, bị thương như thế còn muốn đẩy anh ra, nếu để vết thương nặng hơn sẽ như thế nào?"
Vừa nói, cẩn thận cầm bàn tay cô lên xem xét, cô bị thương, một cử chỉ nhỏ khi cô bị đau hắn cũng đều cảm thấy vô cùng xót. Thay vì tranh cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3679465/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.