Chương trước
Chương sau
Ngay lúc này, một loạt bảo vệ vừa đến nơi. Bọn họ xếp thành hàng dài, vóc dáng kẻ nào kẻ nấy đều hổ báo vô cùng.

Bọn họ cứ thế xông thẳng vào phía Úc Noãn, vóc dáng người thô bạo, ngang nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của

Úc Noãn mà giật mạnh ra ngoài, khiến cô bị ngã không thương tiếc.

"Đúng rồi, chính là cô ta ban nãy xông vào hội trường, luôn miệng bảo tìm ca hậu Giai Mễ."

Người dẫn đầu phía bên ngoài, liên tục chỉ thẳng về hướng Úc Noãn và sai bảo đám bảo vệ.

"Mau bắt lấy người."

Công ty giải trí Glory, việc mà các fan cuồng xông vào chỉ để tìm thần tượng của mình, các bảo vệ sớm đã quá quen. Vì thể mỗi lúc biện pháp công ty đưa ra càng mạnh hơn, dường như muốn trừng phạt các trường hợp không biết phép tắc này.

Vốn Úc Noãn danh tiếng không lớn, chẳng ai nhận ra cô là thực tập sinh, nhất là khi trông thấy bộ dạng hớt ha hớt hải tìm đến Giai Mễ. Trong lòng bọn họ đã nhận định, cô chính là kẻ gây rồi.

Bởi các bảo vệ đều là người luyện tập, động tác ra tay với Úc Noãn không có một sự lưu tình nào. Úc Noãn bị kéo tách rời khỏi Giai Mễ, khiến cả Giai Mễ cũng không thích ứng kịp.

"Buông em ấy ra!"

Giai Mễ nhìn Úc Noãn bị ngã trên sàn, thân thể nhỏ lại còn bị siết tay kéo đi không thương tiếc thì cảm thấy đau xót. Vì vậy, càng lớn giọng gay gắt ra lệnh bảo vệ buông tay.

"Tôi bảo các cậu buông em ấy ra!"

Đám bảo vệ biết uy quyền của ca hậu Giai Mễ, hơn thế còn là người của Nhiếp tiên sinh. Bọn họ hiển nhiên cuối cùng cũng buông lỏng, nhưng vẫn đứng lặng làm rõ chức trách của người có nhiệm vụ.



"Cô Mễ, cô ấy ngang nhiên xông vào. Việc giam giữ là không thể tránh khỏi."

Giai Mễ nhíu mày, dường như không quan tâm lời của bảo vệ. Vội tiến đến phía Úc Noãn kéo lên, nhìn bàn tay với làn da trắng nõn bị đám bảo vệ bẩu mạnh mà hằn vết thương, cô vội vàng phủi nhẹ. (1

Châu Tranh nhìn thì càng đắc thắng, bỗng chốc sự tình ban nãy chẳng còn bị ai nhắc đến. Cô ta cứ thế tiến lên, một tay chỉ vào hướng của Úc Noãn. Nếu hôm nay không thể đụng vào Giai Mễ, cô ta cũng tuyệt không buông tha cho kẻ phá hoại kế hoạch của cô ta được.

"Bảo vệ, chính cô ta là người buông lời xúc phạm đến danh dự, thậm chí vu khống tôi hãm hại người. Cậu nói xem, nên trừng phạt cô ta như thế nào mới phải?"

Úc Noãn bị chỉ điểm, cô ngầng tầm mắt nhìn về phía Châu Tranh, bỗng chốc cũng biết rõ hành động của bản thân không có tự chủ, càng dễ khiến bọn họ đổi trắng thay đen.

"Tôi chỉ nói sự thật, chính tôi nghe thấy cô cùng với Tử Bình nói hãm hại chị Giai Mễ!"

Càng nói, giọng của Úc Noãn càng run rẩy, rõ ràng trông giống như việc một người nói nhưng lại chẳng có ai tin.

Tử Bình dường như không mấy quan tâm, từng bước tiến lại gần phía Úc Noãn như chú chim nhỏ trúng thương, rõ ràng không thể phản kháng lại cô ta.

"Tôi nghĩ trước khi buông lời nói, cô nên biết người trước mặt cô là ai. Chị Châu Tranh, hiện tại chính là người con gái của ngài Mộ - chủ tịch tập đoàn Đế Đô. Cô nên biết rõ, đụng đến chị ấy là đang trực tiếp đụng đến ngài Mộ rồi!" (4)

Đột nhiên nhắc đến tên của Mộ Kình Triệt, Châu Tranh tuy chưa từng gặp mặt người đàn ông đó, nhưng lại càng có thêm sức mạnh mà vênh váo ngang nhiên.

Đám bảo vệ nghe đến đây, chợt nghĩ đến tin đồn nổi bật trên các trang báo mạng. Hình ảnh người con gái được

Mộ tiên sinh ôm ấp bảo vệ trong lòng, lại nâng niu vô cùng.



Mộ Kình Triệt gia thể lớn, ông trùm thương nhân hắc đạo nổi danh lâu đời. Căn bản không phải kẻ muốn đụng là đụng vào.

Bọn họ đã nghe qua không ít sự tàn khốc của người đàn ông này, tàn bạo lẫn độc đoán. Một khi đã hiện diện trên mảnh đất, sự tồn tại nhất định đều phải biết đến.

Bỗng chốc tất cả đều biết rõ, hiện giờ người ở đây. Ngoại trừ Gia Mễ ra, kẻ không nên đụng vào chính là Châu Tranh!

Chỉ có Úc Noãn nghe xong, gương mặt thay đổi liên tục. Người đàn ông chăm sóc cô, nháy mắt liền biến thành người đàn ông của Châu Tranh?

Tử Bình thấy Úc Noãn ngây ra, vội cầm điện thoại bật lên bài tin tức việc Châu Tranh là ái nữ của Mộ Kinh Triệt cho mọi người nhận thức.

Ngay cả Giai Mễ cũng chưa kịp thích nghi.

Cô theo sau Nhiếp Tần Duật cũng đã lâu, hiển nhiên biết đến mối quan hệ thân thiết của Nhiếp Tần Duật lẫn Mộ Kình Triệt. Mộ Kình Triệt mang theo dáng vẻ hung hăng cuồng bạo, danh tiếng lớn vô cùng. Cô cũng đã trông thấy qua, vẻ mặt tàn nhẫn của hắn ta cùng giọng nói, ngay cả loại bỏ một sự tồn tại cũng là dễ như trở bàn tay.

Vốn đoạn tin tức trên mạng, Giai Mễ còn nghi hoặc. Không nghĩ đến, ả đàn bà như Châu Tranh có thể lọt mắt người đàn ông kiêu ngạo Mộ Kình Triệt. Rõ ràng con mắt của Mộ Kinh Triệt cần vứt đi, không cần được sử dụng nữa!

Giai Mễ quay sang nhìn Úc Noãn, biết rằng không thể chạm vào Châu Tranh, nhưng cô nhất quyết không thể để

Úc Noãn bị thiệt. Chí ít cô cũng có thể thông qua Nhiếp Tần Duật để khiến Mộ Kình Triệt nể mặt.

Chỉ là ngay lúc này, đột ngột bên ngoài hành lang vang lên tiếng ồn ào. Hàng loạt bảo vệ vốn hùng hổ, ngay lập tức động thái đều cúi đầu bởi hai người đàn ông đang tiến vào bên phía ngoài hành lang.

"Ngài Mộ, ngài Nhiếp! Hoan nghênh hai ngài hiện diện!"

Mọi người theo tầm nhìn, đều hướng ra phía bên ngoài cánh cửa. Thân hình hai người đàn ông cường tráng, mang trên người sự kiêu ngạo xa cách từng bước tiến vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.