Thân thể suy nhược, vì vậy Úc Noãn ngủ rất sâu, như thể muốn sử dụng giấc ngủ hỗ trợ chữa lành việc bản thân bị mất sức đến đáng thương.
Hơn hai giờ khuya.
Lúc Úc Noãn tỉnh giấc, vừa mở mắt đã cảm nhận bản thân bị vùi vào lồng ngực ấm áp, mùi hương nam tính quen thuộc phảng phất quanh quẩn, bàn tay cường tráng vẫn theo thói quen siết lên eo nhỏ không buông. Thậm chí nơi không gian giữa cả hai, thoang thoảng mùi thuốc mát lạnh.
Trong vô thức, Úc Noãn đưa tay ngăn cản sự tiếp với người trước mặt, trong đầu tràn đến đoạn ký ức khiến cô nhớ rõ đã xảy ra chuyện hoang đường, chỉ có điều, cô kỳ thực đã không xác định được thời gian lẫn không gian
ทนีล.
Úc Noãn vừa đẩy người trước mặt ra, Mộ Kình Triệt đã trực tiếp nắm lấy, cẩn thận hôn lên bàn tay mềm mại khiến cô không tránh được mà run rẩy.
"Em không ngủ nữa sao?"
Mộ Kình Triệt cất tiếng nói nhẹ nhàng lại nuông chiều, nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình, dưới màn đêm tĩnh lặng, đáy mắt hắn thu hút tràn đầy ôn nhu, thoáng qua sự mệt mỏi bởi do cả ngày không ngủ, cho dù có ôm cô trong lòng, hắn vẫn không yên tâm mà rơi vào giấc.
Bởi hắn sợ trong lúc hắn bất cẩn như bốn năm trước, cô lại lần nữa chạy trốn và thoát khỏi thế giới của hắn. Hơn hết là sau một đêm cường bạo khiến cô đau đớn, hắn lại lo rằng cô đối với hắn sẽ bài xích, sẽ né tránh hắn.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3675587/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.