Nghe câu nói này, Diệp Ngọc như đứng lặng, vẫn cố biện bạch giải thích. Bài hát, là bài hát gì? Cô ta hoàn toàn không biết.
"Ngài Mộ... em quên..."
Trong lúc lúng túng, Mộ Kình Triệt lập tức buông lỏng, ánh mắt lạnh lùng nhìn người trước mặt mang đầy sự chán ghét tột độ.
"Là quên, hay căn bản không hề biết bài hát đó là gì?"
Chưa đợi Diệp Ngọc nói, Mộ Kình Triệt lần nữa khẳng định.
"Cô là ai?"
Mộ Kinh Triệt lên tiếng, đáy mắt lạnh lẽo.
Người đàn ông chợt nhớ đến lời nói của quản gia Mục lẫn Đình Khiêm khi báo cáo lại. Bởi vì sự khác lạ về cách hành xử cũng như biểu hiện của "cô hầu" mấy ngày qua.
Trong quá trình khi Mộ Kình Triệt thực hiện điều trị ở bệnh viện, hầu như vệ sĩ lẫn những trợ thủ đắc lực đều biết.
Cô hầu nhỏ xin phép rời đi. Đến khi quay trở lại cũng là lúc bọn họ đều cảm thấy người tồn tại có mấy phần lạ
เล็ท.
Thế nhưng mặc dù thấy kỳ lạ, tất cả đều không tìm được điểm kỳ lạ đó.
Trừ khi là thay đổi về gương mặt.
Nghĩ đến đây, Mộ Kình Triệt bất giác dời tầm nhìn người con gái trước mặt. Có lẽ không cần thay đối về gương mặt, biểu hiện lẫn giác quan của hắn vẫn là thứ cảm nhận cô ta rõ ràng nhất. Hắn chưa từng phân biệt sai khi biết người con gái trước mặt không phải là cô hầu nhỏ của hắn.
Ngay lập tức, Mộ Kình Triệt cảm giác những thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3651335/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.