Suốt cả quãng đường từ bệnh viện trở về Ngự Viên, không khí trên xe vô cùng u ám. Mộ Kình Triệt từ đầu đến cuối cũng không hề ngó ngàng đến Diệp Ngọc, khiến cô ta ngồi một chỗ cảm giác như thể dư thừa, hai tay bất giác siết chặt gấu váy mà vò lấy.
Diệp Ngọc trước giờ chưa từng chứng kiến Ngự Viên trong tay Mộ gia là như thế nào, lần đầu nhận được tấm thư mời từ Mộ gia đưa đến ép buộc cô ta thay thể qua làm kẻ hầu để chăm sóc, khi đó trong đầu cô ả đã mặc định nơi đây vốn dĩ trông không khác gì một nhà giam, là địa điểm vô cùng đáng sợ
Cho đến khi chiếc xe sang trọng dừng trước cánh cửa sắt rồi đi sâu vào trong, Diệp Ngọc một lần nữa như được mở mang tầm mắt trước sự rộng lớn hào nhoáng của khu biệt thự.
Ngự Viên vốn khởi xây trên đồi núi, khí trời ảnh hưởng hơi lạnh nơi đây nhiệt độ tương đối thấp, những là thời điểm hiện tại chỉ còn vài ngày nữa là sang mùa đông lạnh lẽo. Nền trời đêm tối, tuyết rơi lất phất xuống phủ trên khu biệt thự rộng lớn.
Mộ Kình Triệt bước xuống xe, hiện tại phủ thêm lớp áo pardessus màu xám tro bên ngoài, vài hạt tuyết rơi trên vai áo, càng họa nên dáng vẻ cao lớn và cường tráng, thế nhưng trên người chẳng hiểu sao chỉ còn lại sự cô độc và tĩnh mịch, như mượn đêm đen khắc họa nên cái dáng vẻ này. Khiến cho Diệp Ngọc càng nhìn lại không thể dời
mat.
Dù đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3651327/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.