Nghe Mộ Kình Triệt nói, cô cụp mi mắt xuống.
Đối với câu nói này, Úc Noãn muốn tự bản thân đem dập đi những niềm hy vọng cuối cùng, để sau này rời đi. Sẽ không phải mang theo luyển tiếc hay định ngoảnh đầu nhìn lại, cho dù chỉ là một lần. Cô và hắn, vĩnh viền là không chung đường chung lối.
Thấy cô gái nhỏ chủ động, Mộ Kình Triệt tiến tới ôm lấy cô đem vào lòng. Thân thể mềm mại không xương không ngừng dán vào người hắn, như tấm lụa mỏng quyến luyến vắt ngang, càng lúc càng khơi gợi.
Hắn không thể nhìn, cũng chẳng nhận ra biểu cảm biến hóa của cô.
Nhưng Mộ Kình Triệt biết, hắn muốn cô, ngay tại thời khắc này hắn chỉ muốn đem cô làm của riêng hắn, mọi thứ hoàn toàn thuộc về hắn!
Người đàn ông cúi thấp đầu thở dốc, một tay siết lấy eo nhỏ cởi đi lớp váy mỏng tang để lộ da thịt trắng nõn, một tay lần này không kiêng dè cởi đi thành phòng thủ, luồn vào yếu ớt lại mang đầy sự mê hoặc nhất.
Lưu manh đem cô đặt lên giường, thân hình dũng mãnh đề ép xuống tấm chăn mềm, thì thầm dụ dỗ.
"Bé con ngoan, cho tôi đêm nay, đợi tôi chữa khỏi khỏi đôi mắt này, tôi cho em một danh phận, cho em những gì tốt nhất!"
Úc Noãn nghe hắn nói thì kinh ngạc, bị hồn đến choáng váng thì nghe thấy tiếng kéo khóa quần rơi xuống. Mở mắt, đã thấy vật đó sừng sững ngang tàng.
Mộ Kình Triệt dường như vẫn chưa làm tới, hắn cúi thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3648184/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.