Mộ Kình Triệt hiện diện, cứ thế trở thành tâm điểm chú ý của biết bao ánh nhìn. Người đàn ông kiêu ngạo nhếch khóe môi, cho dù đôi mắt không nhìn thấy đi chăng nữa, hắn cũng đều cảm nhận rõ bao suy nghĩ muốn đem hắn chôn dưới lớp đất cát kia.
Cái vòng luẩn quẩn của những kẻ đứng đầu, vốn dĩ cũng chỉ tóm gọn như thế. Càng đứng vị thế cao, càng bao nhiêu kẻ muốn làm gục ngã, nếu không phải vì đôi mắt ảnh hưởng lần nữa tạo cho những kẻ thấp hơn hắn cái lá gan làm phản, e rằng cả đời cũng chẳng dám mà ngóc đầu lên nhìn hắn.
Vẫn chỉ là lũ người bẩn thỉu và thối nát.
Lão gia Mộ đi bên cạnh Mộ Kình Triệt, gương mặt già nua vẫn chẳng mất đi phong thái hào khí, lặng lẽ thu hết bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn về cả hai. Ông biết uy lực đứa con mình tự tay dạy dỗ là như nào, hiện giờ đôi mắt đã ảnh hưởng, vẫn có thể vô thức thu về bao nhiêu cái ý định muốn giết chết kia.
Cho đến khi, người chủ trì lên tiếng, buổi tiệc liền bắt đầu.
"Triệt, buổi tiệc này kéo dài khá lâu. Cha nghĩ trước khi quay trở lại, con vẫn nên tự mình tiếp quản nhìn nhận!"
Lão gia Mộ buồng ra một câu, liền xoa nắm phật châu trên tay xoay người rời đi. Ông muốn để Mộ Kình Triệt tự tiếp tục xem xét tình hình, rốt cuộc khoảng thời gian gần ba tháng kia cái nơi phủ lên hào nhoáng bên ngoài, bên trong đã thối rữa đến mức nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3648182/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.