Mộ Kình Triệt kéo cô thuận thể vào lòng, nụ hôn dịu dàng rơi xuống chạm vào bả vai nhỏ, ngay vết thương cách đây không lâu, lại kéo dài vụn vặt trên da thịt non mềm như một đứa trẻ. Hơi thở đặc trưng cùng mùi nước hoa sang trọng xa xỉ của người đàn ông hòa vào cùng hơi lạnh phảng phất, nhưng cô không bị say bằng cái hơi thở nóng rẫy từ đôi môi hắn truyền đến lại cọ nhiệt với cơ thể cô.
Ngay lập tức, Úc Noãn cũng như bị lây bởi hơi nóng từ Mộ Kình Triệt.
Cô lúng túng trả lời, gương mặt đỏ ửng.
"Tôi đợi ngài trở về."
Mộ Kình Triệt vừa nghe, thoáng cái trái tim của người đàn ông cũng rung động đến chính bản thân không ngờ được.
Người đàn ông cất giọng, khóe môi sớm đã nhếch cao từ lúc nào, ánh mắt đen nhánh như khối ngọc lục bảo đắt tiền tỏa ra sự ôn nhu khắp nơi, muốn đem cô sưởi lấy.
"Ố, đợi tôi?"
Mộ Kình Triệt lần nữa lặp lại, hắn cũng cảm thấy hơi buồn cười. Nhưng hơn hết, lại là sự ấm áp. Bé con này, là đang quan tâm đến hắn hay sao?
"Nếu tôi không về, chẳng lẽ em định thức cả một đêm hay sao bé con?"
Giọng nói cất lên, tràn đầy sự nuông chiều đến chính hắn cũng chẳng nhận ra. Đầu ngón tay khẽ vuốt ve mái tóc dài, rồi chạm một cách dịu dàng đến gò má mềm mại.
Mộ Kình Triệt hắn vốn cũng không có ý định không trở về. Trong đầu ngập tràn hình bóng lẫn mùi hương của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3648177/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.