“Nguyên Trạch... Nguyên Trạch khụ khụ...”
Âu Cát Lợi không khỏi nhíu mày, cằm cô bị anh dùng sức bóp đến mức tích tụ máu.
Lúc này, đây là hành động điên cuồng nhất của anh, cô khó khăn nhìn anh, cố gắng đánh thức ý thức đã “mơ hồ” của anh.
“Cút!” Giây tiếp theo, Cảnh Nguyên Trạch đã dùng sức hất cô ra.
Khuôn mặt được trang điểm tinh xảo lệch hẳn qua một bên, như một cơn gió đang thổi bên mặt cô, lại càng giống như... bị anh tát mạnh một cái.
Cô nhanh chóng hít thở, liên tục thở dốc.
“Cảnh Nguyên Trạch, em biết Hàm Hinh có thai rồi!” Cô lớn tiếng nói, biết rõ anh sẽ không thích chuyện này, nhưng vẫn cả gan làm loạn, không hề sợ hãi.
Cập nhật sớm nhất tại.
Chính là dùng sức đánh vào nơi anh không thể chịu đựng được.
“Anh tỉnh lại đi! Đã một năm rồi, chẳng lẽ anh vẫn chưa nhận ra, cô ta không còn là người phụ nữ luôn ngưỡng mộ đuổi theo phía sau anh ư, sao anh luôn lừa mình dối người thế? Anh nhốt mình trong xiềng xích như thế không thấy đau à? Tim anh làm bằng đá nên không có cảm xúc gì à? Chẳng lẽ ngay cả bản thân anh cũng không cảm nhận được ư?”
Tại sao trong mắt anh không có sự tồn tại của em chứ? Cô cũng đang sống sờ sờ, bằng xương bằng thịt, rốt cuộc cô xấu xa đến mức nào mới bị xem nhẹ ngó lơ như thế chứ?
Hàm Hinh, cuối cùng cô lại thắng nữa rồi, làm anh canh cánh trong lòng như thế, bất luận đi tới đâu cũng không quên được cô! Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765464/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.