“Thưa quý khách, chuyến bay số HZ107 đến thành phố H sắp sửa cất cánh vào lúc ba giờ sáng nay, xin quý khách chuẩn bị chu đáo.”
Sân bay vào lúc sáng sớm thưa thớt vài người, rộng đến mức không nhìn thấy hết mọi góc, trong tay người đàn ông ấy chỉ cầm mỗi chiếc điện thoại, đôi lông mày nhíu chặt, vào lúc này, vẫn sắc sảo như thế.
Anh đi theo sự hướng dẫn của tiếp viên hàng không, đến khoang hạng nhất.
Chỉ cần im lặng chờ đợi bốn tiếng đồng hồ là được rồi.
Ở thành phố H.
Hàm Hinh mới về ngày đầu tiên, đã nhìn thấy anh ta.
Cảnh Nguyên Trạch đến Mộ thị, giữa biển người nhưng anh chỉ nhìn là thấy cô ngay, bèn vội vàng đi đến bên cạnh cô.
Anh ta lách qua dòng người, không tìm được lời để nói, chỉ ôm Hàm Hinh thật chặt.
Cập nhật sớm nhất tại.
Áo vest giày da, tóc tai sạch sẽ.
Mới có mấy ngày không gặp mà tựa như đã lâu lắm rồi vậy.
“Mấy ngày nay em đi đâu vậy? Sao lần nào anh đến cũng không nhìn thấy em đâu?”
Tối qua vừa về đến đây, tài xế trong nhà họ Mộ đã đến đón cô ngay, sau một chuyến đi trở về, cô cũng sinh hoạt như bình thường, ngày hôm sau đã đến Mộ thị làm việc.
Ông cụ hỏi cô sao không về chung với Mộ Dịch Kỳ, có thể người đàn ông ấy còn có gì muốn giấu giếm, cô bèn bảo anh bận, nên cô về trước, ông cụ cũng không ép hỏi nữa mà thả cho cô đi.
Cô không hề đả động gì đến chuyện mang thai.
“Buông tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765448/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.