"Cậu đi ra ngoài đi." Rất nhanh, Mộ Dịch Kỳ đã phản ứng lại.
"Vâng thưa tổng giám đốc."
Tự biết là tình huống "khẩn cấp", Từ Du còn chỉ mong có thể được ra khỏi đây nhanh một chút.
Đóng cửa lại, liền chỉ còn lại ba người bọn họ.
Hàm Hinh thấy trước được mình sẽ lại bị ngó lơ, nhanh chóng tìm một chỗ ngồi xuống, hóa giải sự ngượng ngùng.
Nào ngờ đến ngay lúc đó, Mộ Dịch Kỳ cũng ngồi xuống theo, rõ ràng ghế sofa mà cô ngồi bên cạnh vẫn còn một ghế nữa, anh ta lại chen chúc cùng cô trong một cái ghế làm gì?
Cảnh này được Khổng Ý Yên âm thầm thu vào trong đáy mắt, sắc mặt bỗng cứng đơ.
" Dịch Kỳ, anh sẽ không trách em chứ? Em cứ như vậy không mời mà đến, anh có phải là tức giận rồi không?"
Khổng Ý Yên vừa mở hộp cơm ra, vừa nói.
Bê hộp cơm đến trước mặt Mộ Dịch Kỳ.
Cuối cùng làm bầu không khí trùng xuống đến cực điểm, bên trong hộp cơm chỉ có hai đôi đũa, Hàm Hinh thấy vậy liền ngây ra.
Chỉ có một bát cơm, chuẩn bị sẵn sàng hai đôi đũa như vậy là....
Cập nhật sớm nhất tại.
Cô không chút nghĩ ngợi cầm lấy một đôi trong đó, bê bát cơm kia lên, giả bộ như không biết gì hết, bắt đầu ăn.
Khổng Ý Yên chỉ muốn hét lên ngăn cô lại, đáy mắt lộ vẻ lo lắng, có điều bị Mặc Đình Khiên ngăn lại.
Hàm Hinh một mình ăn một bát cơm, ăn đồ ăn ngon, uống canh nóng, đúng lúc có thể lấp đầy cái bụng trống rỗng từ trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765408/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.