Hàng mi mềm mại khẽ run rẩy, những ngón tay lạnh lẽo khẽ dụi hàng lông mi dài mềm mại như chiếc quạt, Hàm Hinh từ từ mở mắt ra.
Khuôn mặt khôi ngô lạnh lùng quen thuộc đang ở trước mắt cô được phóng to đến cực độ, khiến trái tim cô run rẩy mạnh mẽ sau khi mở to mắt nhìn rõ dáng vẻ của anh ta.
"Sao cậu lại có thể ở đây?"
Cô trừng lớn mắt, vô cùng thận trọng nhìn xung quanh, lúc đó, thời gian như dừng lại trong căn phòng này…
"Có thích không? Tôi đặc biệt dựa theo cách sắp xếp trước đây bố trí đó, đến cả những thứ này tôi cũng đã thay em tìm về rồi."
Anh ta chỉ những con búp bê chất đống trên tấm thảm dưới đất đã có tuổi đời ba đến năm năm, từ lâu đã không còn được tái bản trên thị trường.
Hàm Hinh hoài nghi nhìn anh ta, rồi lại nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, ngón tay túm chặt mép chăn.
Lộ Thần Tường thấy cô từ đầu đến cuối không thể giao tiếp bình thường với chính mình thì dứt khoát từ bỏ.
Đọc truyện tại đây.
Đầu lưỡi không thoải mái đảo trong quai hàm, ánh mắt không kiên nhẫn, hai chân bướng bỉnh quỳ trên giường, hai tay chống hai bên người cô, cố ý ép người tới dựa sát vào cô!
Cô gái cuộn tròn về phía sau, bên tai truyền đến giọng nói của anh ta: "Em sợ tôi ăn em phải không, hay là sợ tôi sẽ đánh gãy chân em? Hả?"
Hàm Hinh nhớ ra rằng đã gặp anh ta ở quán mì, sau đó bị anh ta đưa đến đây.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765403/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.