"Ba ơi, con đến thăm ba."
Trong căn phòng màu trắng sạch sẽ không có chút sức sống, các dụng cụ y tế lạnh lẽo chuyển tới chuyển lui theo thứ tự đã được thiết lập, từng giọt nước thuốc nhỏ xuống theo ống nhựa và tiêm vào tĩnh mạch, chỉ có như vậy mới có thể giữ an toàn cho người nằm trên giường bệnh.
"Ba, không phải lần trước con đã nói với ba là con kết hôn à? Hôm nay con dẫn anh ấy đến gặp ba, có được không ạ?"
Mộ Dịch Kỳ đứng một bên nhìn Hàm Hinh nói chuyện với một người không có chút phản ứng gì, lông mày anh nhíu chặt lại.
Lông mày kiếm nhíu thành một đường thẳng, một chữ Xuyên kẹp giữa hai hàng lông mày đen.
"Mộ Dịch Kỳ, anh đã nói là muốn đến thăm ông ấy mà?"
Hàm Hinh nhích qua một chút rồi kéo tay anh tới đứng trước mặt người đang hôn mê.
"Ba, con đã gả cho anh ấy, Mộ Dịch Kỳ, thế nào? Ba thấy được không? Ba mở mắt ra nhìn anh ấy đi..."
Trong lòng bàn tay, anh cảm giác được những ngón tay đang nắm tay anh của cô dần dần siết mạnh hơn theo từng câu nói, cô nắm rất chặt, tay run rẩy như muốn hòa tan và khắc vào tay anh, cảm giác đau đớn âm ỷ.
"Ba mở mắt ra nhìn được không? Ba mở mắt ra nhìn tụi con đi, ba ơi, ba mở mắt ra đi..."
Khi thấy cảm xúc của Hàm Hinh hơi mất kiểm soát, Mộ Dịch Kỳ lập tức ngăn cản hành vi của cô và rút tay ra, lòng bàn tay của anh cũng bị cô siết đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765396/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.