Đối mặt với Đường Tiểu Nhu đang tức sôi lên mắng, thân là người trong cuộc lòng dạ ác độc chỉ nghe chứ không phản bác, giống như những chuyện kia đều không có liên quan đến anh ta.
Không cần giải thích, chính là anh ta.
Khuôn mặt điển trai không chút biểu cảm khiến cho người khác căm giận, tràn đầy âm hiểm tàn ác.
“Nói xong chưa? Nói xong rồi lập tức đưa người cho tôi.” Ánh mắt nguy hiểm liếc Đường Tiểu Nhu một cái, Lộ Thần Tường giơ hai tay về phía Mộ Dịch Kỳ.
Người phụ nữ trong tay người đàn ông đã sớm ngất rồi, không có tri giác, hơi thở nặng nề rơi vào giấc ngủ sâu.
May là Mộ Dịch Kỳ, sau khi nghe Đường Tiểu Nhu nói xong, đáy mắt trở nên thâm trầm như mực, phức tạp tối tăm khó hiểu.
Anh cúi đầu nhìn người phụ nữ đang mê man, chiếc cằm thon nhọn, cánh môi tái nhợt mệt mỏi, vì bị thương nhắm nghiền hai mắt, cô đã sớm không còn chút sức lực nào rồi.
“Đánh gãy chân cô ấy sao?” Cười lạnh một tiếng, giọng nói lành lạnh xen kẽ khinh thường vô tận.
Ôm ngang người phụ nữ, ánh mắt thoáng nhìn vết máu loang lổ nơi mũi chân thon thả kia, chắc là vừa rồi khi đuổi theo giẫm trúng cục đá trên mặt đất thành ra như vậy.
Cập nhật sớm nhất tại.
Lộ Thần Tường nghe thấy vậy, hai mắt đen kịt liếc Mộ Dịch Kỳ.
Xoay cổ mấy cái, dường như anh ta không còn kiên nhẫn, giọng điệu vô cùng hấp tấp: “Tôi nói lại lần nữa, đưa người cho tôi!”
Nóng nảy đá văng cục đá chặn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765392/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.