...
"Gọi tớ ra làm gì?"
Trong điện thoại, là giọng nói của Đường Tiểu Nhu.
"À, kết hôn xong liền đem chị em tốt ném qua một bên? Lâu như vậy cũng không gọi điện cho tớ, Hàm Hinh, cậu đấy có chồng quả nhiên liền vui đến quên cả trời đất rồi?"
Vui đến quên cả trời đất?
Hàm Hinh không hề cảm thấy như vậy.
Thậm chí số lần cô và Mộ Dịch Kỳ gặp mặt còn không đếm hết mười đầu ngón tay.
"Không có, đừng có nói lung tung, vẫn là cậu tốt nhất." Tiếng cười trầm thấp, lòng lại tràn ra tràn đầy thỏa mãn.
"Cái này đúng này, hôm nay vừa hay không có việc gì, đi dạo phố với tớ đi, ăn mặc theo mùa, tớ muốn mua mấy bộ quần áo mới."
Cập nhật sớm nhất tại.
Hơi do dự một chút, dường như cô nghĩ tới điều gì đó: "Được, tớ đi cùng cậu, vừa hay tớ cũng có chuyện muốn nói với cậu."
"Chuyện gì đấy?"
Hàm Hinh đã thu dọn đồ đạc, gấp gáp nói: "Trong điện thoại không nói rõ được, gặp mặt rồi nói."
Cô nghĩ nghĩ, Tiểu Nhu chắc là còn chưa biết Cảnh Nguyên Trạch cũng đang ở thành phố H nên nhắc nhở cô trước miễn cho đến lúc đó cô ấy lại xảy ra chuyện gì đó không hay.
Hết sức hài lòng nói vào điện thoại: "Được, đợi chút nữa gặp."
Hai mươi phút sau.
Ngồi trong nhà hàng, Hàm Hinh đem những người và những chuyện mấy ngày nay gặp phải đều kể lại hết cho Đường Tiểu Nhu một lần.
Quả nhiên, sau khi nghe xong Đường Tiểu Nhu vén tay áo lên tư thế hùng hổ: "Người đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765380/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.