Bầu không khí trong quán bar nhiệt tình mà kịch liệt, bây giờ là nửa đêm, là lúc phóng túng nhất, cả trai lẫn gái thì thầm hôn môi, mập mờ sống động.
Cảnh tượng ướt át.
Hàm Hinh cúi đầu xuống, đem bản thân mình tách khỏi khung cảnh này.
Dáng vẻ của cô đúng là vô cùng nghiêm chỉnh, quần áo kín kẽ, trên mặt cũng sạch sẽ.
Dưới những ánh mắt rục rịch trong bóng tối, cô bước đến phòng quản lý của quán bar.
...
“Cái gì! Xin nghỉ?”
Khuôn mặt của quản lý quán bar lập tức sụp đổ.
Đọc truyện tại đây.
Vốn lúc nhìn thấy cô còn đang vô cùng vui vẻ, bây giờ lại hoàn toàn không nở nụ cười nổi.
“Vâng, tôi đến đây nói một câu với ngài.”
“Không được, cô không thể nghỉ việc! Tôi không đồng ý!”
Quản lý quán bar phất tay, mặt nhăn nhó không cho phép!
“Chuyện đó, vì sao vậy?”
Hàm Hinh cười gượng, tình huống này khiến cô hơi sửng sốt.
Lúc ở quán rượu thuận lợi như vậy, sao đến đây lại hoàn toàn khác?
“Tôi nói không cho là không cho, Hàm Hinh, bây giờ cô lập tức đi làm!”
Quản lý đứng đắn uy nghiêm, nhanh chóng lấy một bộ quần áo đưa cho Hàm Hinh, và một cái mặt nạ cô lúc trước vẫn hay mang.
Lần trước, lúc Hàm Hinh bỏ qua Lục Thiên Sơn mà để Mộ Dịch Kỳ kéo đi, Lục Thiên Sơn gần như mỗi đêm đều đến, chỉ thẳng tên nói muốn gặp Hàm Hinh, để cô đi ra rót rượu!
E ngại loại nhân vật lớn như Lục Thiên Sơn, ai cũng không dám chọc, nhưng Hàm Hinh lại vẫn không xuất hiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/159596/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.