Hàm Hinh nhìn bàn tay xuất hiện bên eo mình, mặc cho cô nói bao nhiêu lời hay ý đẹp, người đàn ông này vẫn sống chết không thả cô ra!
Trước giờ chưa từng gặp loại đàn ông mặt dày mày dạn thế này, cô thật sự sắp điên rồi!
“Cậu Lục, xin anh tôn trọng tôi, được không?”
Lục Thiên Sơn vờ như không nghe thấy, dùng tay ra sức vân vê eo cô, tôn trọng cái khỉ gì chứ!
“Cô để tôi xem thử khuôn mặt này của cô, ông đây chỉ nhìn thử rốt cuộc người phụ nữ là cô như thế nào thôi!”
Lục Thiên Sơn cũng nóng nảy rồi, lúc trước anh ta muốn nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ nào, ai mà không ngoan ngoãn cởi sạch sẽ cho anh nhìn thoải mái chứ?
Người phụ nữ này, mẹ kiếp sao anh đã nói nhiều như thế rồi mà cô vẫn thờ ơ là thế nào?
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
Ha, thú vị đấy!
Lục Thiên Sơn đã thầm quyết tâm, đêm nay không nhìn thấy mặt của Hàm Hinh, anh tuyệt đối không bỏ qua!
“Không thể!” Hàm Hinh lạnh lùng từ chối, thậm chí còn xoay mặt đi.
Cô không muốn có liên quan với loại người này một chút nào!
Thấy Hàm Hinh không quan tâm mình, Lục Thiên Sơn nhíu mày, giờ phút này đôi mắt hoa đào u ám hơi híp lại.
Dù sao con mồi cũng phải từ từ bắt tới tay, anh ta không bỏ qua, tiếp tục sáp đến gần.
“Nếu hai chúng ta nhìn vừa mắt, tôi lập tức dẫn cô về nhà, cô muốn mua cái gì tôi sẽ mua hết cho cô! Còn ở chỗ này làm gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/159586/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.