Lục Kiều Kiều chán nản nhìn chỗ thức ăn Dương Nhất Hàn đem vào hồi nãy, ngoài bữa ăn lúc sáng cho tới giờ, cô vẫn chưa ăn gì, bụng đói cồn cào cả rồi, nhưng cô không dám ăn, biết đâu chừng hắn ta đã bỏ mấy thứ linh tinh vào trong, ăn vào rồi bị ngộ độc lăn đùng ra sùi bọt mép rồi ch.ết ở đó luôn thì sao.
Phương châm ban đầu của Lục Kiều Kiều là phản kháng đến cùng, nhưng Dương Nhất Hàn trông như bị mắc hội chứng gì đó về tâm thần thế kia, ngộ nhỡ chọc tức hắn ta, hắn điên lên rồi bóp cổ cô giống như vừa rồi thì cũng ch.ết. Lục Kiều Kiều cắn răng, Dương Nhất Hàn là kiểu người ăn mềm không ăn cứng, trước hết cứ phải chiều lòng hắn ta, để hắn mất cảnh giác rồi mới có cơ hội trốn thoát được. Nói tóm lại cứ ngấm ngầm chịu đựng cho qua chuyện rồi từ từ nghĩ cách.
Mà tất cả hình ảnh của Lục Kiêu Kiều, từ hành động cử chỉ, biểu cảm trên gương mặt, cho tới lời ăn tiếng nói, toàn bộ đều bị ghi lại bằng các camera ẩn giấu kín quanh khắp phòng. Sau đó được đưa tới màn hình giám sát trong phòng điều khiển.
Dương Nhất Hàn ánh mắt đen ngòm, quan sát từng nhất cử nhất động của cô. Khuôn miệng hắn nhếch lên thành đường cong, cười độc: " Lục Kiều Kiều, cả đời này em đừng hòng nghĩ tới chuyện thoát khỏi anh! " sau đó là một tràng cười đầy quái dị lan ra khắp căn phòng.
- ---------------
"Tìm thấy cô ấy chưa?"
Giọng một người đàn ông trầm thấp đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-cung-chieu-vo-yeu/519503/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.