Tiệc mừng thọ của ông cụ coi như thuận lợi, tuổi lớn cũng không thích tổ chức quá rườm rà, mọi người ăn uống, tâm sự, nịnh ông cụ là xong.
Sau khi yến hội kết thúc, Lâm Thiên Quất và Phó Việt Ninh làm cháu dâu, cháu trai, cùng với người cầm quyền hiện tại của Phó thị đứng ở cửa lễ phép tiễn hết lượt khách này đến lượt khách khác, cười đến cứng mặt.
Chu Hạo Uyên là vị khách rời đi đầu tiên, lúc đi còn u oán liếc Phó Việt Ninh một cái, muốn nói lại thôi. Lại sâu kín nhìn Lâm Thiên Quất, ngàn câu vạn lời bi thương của thiếu nam cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài, mang theo cô em ăn đến phình bụng, bóng dáng rời đi trông rất tang thương.
Dự cảm của anh rất chuẩn, người ta thật sự chưa có bạn trai… nhưng người ta có chồng!
Ta dành trọn trái tim cho nữ thần, nhưng nữ thần đã gả cho người ta.
Vậy mà anh còn kéo chồng người ta ra tâm sự, mong được giới thiệu…
Tình yêu, tình yêu là gì? Đều là hoa trong gương, trăng trong nước! Đều là cứt chó!
Chu Hạo Uyên đau khổ móc điện thoại ra, vừa đi vừa buồn bã nhắn tin vào nhóm chat anh em: [Rượu cay vào miệng làm tim đau, tớ thất tình rồi!]
…
Hôm nay, vì tham gia tiệc mừng thọ nên anh nhuộm lại tóc đen nên trong lúc tiễn khách, Lâm Thiên Quất không nhận ran gay, nhìn bóng dáng rời đi của đối phương, cô còn buồn bực nói: “Người này biết em à?”
Làm gì mà nhìn cô bằng ánh mắt kì quái thế? Như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thay-lao-cong-la-nam-chu-nguoc-van/977094/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.