Sáng sớm hôm sau, lúc Hám Thanh Châu tỉnh dậy thì không thấy Đường Bân kế bên, hắn lo lắng lấy điện thoại ra nhìn giờ, khoảng sáu giờ.
"Sao hôm nay Đường Bân dậy sớm vậy?" Hám Thanh Châu tự hỏi.
Hắn vuốt ngược tóc ra đằng sau, vừa ngồi dậy thì thấy cửa bị mở ra một khe nhỏ, sau đó một cái đầu lộ ra.
"Sao em dậy sớm vậy?"
Hám Thanh Châu vừa hỏi xong thì có thêm hai cái đầu lông xù thò ra - một đen và một trắng.
Đường giải thích: "Cục cưng của chúng ta sinh rồi."
"Hả? Làm sao? Cục cưng nào?" Hám Thanh Châu thấy mình đứng lên có chút choáng.
Đường Bân dắt hai con thỏ nhỏ đặt vào vòng tay của Hám Thanh Châu, sau đó nở nụ cười hiền hòa: "Là anh em sinh đôi."
Hám Thanh Châu sững sờ nhìn con thỏ trắng nằm sấp trên tay mình, còn thỏ đen thì đạp chân nhảy khỏi.
Đường Bân cũng lên giường: "Hai đứa nó y hệt anh."
Hám Thanh Châu nhìn lông thỏ, trầm mặc chốc lát: "Hai đứa....hai đứa là do em sinh ra?"
Đường Bân trả lời lập tức: "Đúng vậy!"
Chẳng lẻ Đường Bân không sinh được đứa nhỏ nên căn cứ theo bản tính của động vật mà coi con của người khác là của mình?
Đường Bân ôm thỏ đen lên, đối mặt nói: "Từ nay về sau tên của con là Trứng Đen, có thích không hả?"
Con thỏ đen cúi đầu cắn tay cậu.
Hám Thanh Châu vội vàng đoạt con thỏ đen lại.
Đường Bân không để ý lắm, vuốt đầu thỏ đen: "Sao con lại nghịch ngợm vậy hả, giống như mẹ vậy."
Hám Thanh Châu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-so-thu-trong-nha/1072059/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.