Editor: Sasaswa
Trương Văn đi mua hai con thỏ, là loại thỏ tai ngắn, một đen và một trắng, cộng thêm một cái lồng và thức ăn cho chúng.
Hám Thanh Châu nhìn thấy hai cái đầu thỏ thì muốn nổ tung: "Tại sao lại mua hai con?"
Một con còn không đủ sao?
Nhưng Đường Bân rất vừa lòng, mở miệng khoa trương nói: "Vậy rất tốt."
Nói xong quay đầu trừng mắt với Hám Thanh Châu: "Con mắng cậu ta làm gì? Một con sao đủ ta ăn....a không phải, sao đủ cho con huấn luyện chứ?"
Hám Thanh Châu trầm mặc, xua xua tay kêu trợ lý đi ra ngoài.
Trương Văn nơm nớp lo sợ lui ra ngoài, thầm nghĩ, xem ra về sau phải lấy tiêu chuẩn của phu nhân để mà làm theo.
Đường Bân vươn tay với Hám Thanh Châu: "Con trai, đừng nhìn máy tính nữa, ba ba sẽ dạy con đi săn."
Hám Thanh Châu: "...Anh không muốn."
Đường Bân nhíu mày: "Con đứa nhỏ này sao một chút tiến bộ cũng không có vậy, suốt ngày chỉ biết ngồi máy tính."
Hám Thanh Châu không tiến bộ: "..."
Đường Bân vỗ vỗ tay rồi dụi chân xuống đất, sắc bén nhìn con thỏ trắng đang quan sát xung quanh: "Con nhỏ ngu ngốc này tốt nhất là phải bị bắt đi, con xem động tác của ba ba đây, chúng ta không cần gấp, phải biết lựa chọn đúng thời điểm....được rồi! Chính là lúc này!"
Đường Bân sau khi nói xong đột nhiên mạnh mẽ lao về phía con thỏ trước mặt.
Hám Thanh Châu sửng sốt, muốn đứng lên ngăn cản nhưng đã muộn.
Con thỏ trắng nghiêng đầu liếc nhìn Đường Bân, sau đó linh hoạt bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-so-thu-trong-nha/1072051/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.