Editor: Sasaswa
Với tư cách là một người cha, Đường Bân trầm ngâm cân nhắc về sức mạnh tài của cậu con trai không có tiền đồ, nói: "Vậy thì, con có thể thuê ở đây cho ba ba.... trong một tháng!"
Hám Thanh Châu thờ ơ nói: "Không có khả năng."
Đường Bân sửng sốt: "Thật...thật sao?"
Hám Thanh Châu một không thay đổi: "Thật."
Đường Bân bắt đầu trả giá: "Vậy một tuần?"
"Cũng không có khả năng thuê."
"Ba ngày? Đây là sự nhân nhượng cuối cùng rồi đó, không thể ít hơn được!"
Hám Thanh Châu: "Một ngày cũng không thuê được!"
Cậu khó hiểu: "Con đang lừa ba ba sao? Con không muốn tiêu tiền cho ta đúng không?"
Hám Thanh Châu gắp cá vào dĩa của mình, bình tĩnh nói: "Không phải, con thật sự là không đủ tiền."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn không giống nói dối, Đường Bân đột nhiên nhận ra một vấn đề nghiêm trọng. Vấn đề này nghiêm trọng đến mức Hám Thanh Châu đã đặt thịt cá vào dĩa cho cậu nhưng Đương Bân lại không ăn nó.
"Sao em không ăn?" Hám Thanh Châu nghi ngờ nhìn cậu.
Đường Bân thở dài: "Ta đang suy nghĩ một chuyện?"
"Hửm?"
Cậu lại tiếp tục thở dài, nhàn nhạt nói: "Ta cảm thấy đại danh của mình đã bị phế đi, phải tập tành làm kinh doanh nhỏ."
Hám Thanh Châu: "?!!!"
Hám Thanh Châu: "Quay lại câu hỏi vừa rồi, em muốn thuê mấy ngày?"
Đường Bân thắc mắc: "Sao vậy? Không phải không thuê được sao?"
Hám Thanh Châu: "Em muốn là được."
Đường Bân cảm động, cảm thấy con trai quan tâm chăm sóc mình như vậy là không phụ lòng mong đợi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-so-thu-trong-nha/1072048/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.