Ban đêm, một con cú mèo xẹt qua bầu trời yên tĩnh, phi vào Mộ gia trang, đậu lên cửa sổ một căn phòng, đôi mắt giống như mắt mèo nhìn chằm chằm người trong phòng, lẳng lặng chờ đợi.
Tựa hồ cảm giác được thanh âm kì quái, người đáng lý đang ngủ say trên giường nhảy dựng lên, đi tới bên cửa sổ, cẩn thận kiểm tra bốn phía, xác định không có ai, mới gỡ lấy ống trúc buộc trên chân cú mèo, hướng ống trúc ra phía ánh trăng, nhìn một chút ấn kí trên ống trúc, kiểm tra xem có bị ai mở qua chưa, sau đó hắn vỗ vỗ đầu cú mèo, con cú tự giác bay đi.
Người vừa tới cầm ống trúc trở lại bên giường, mở ra kiểm tra, xem xong thì cẩn thận thiêu hủy, chỉ để lại một ít tro tàn, xử lý kĩ, cẩn thận từng điểm nhỏ nhất, rất sợ lưu lại một tia kẽ hở. Đem tất cả xử lý tốt rồi mới chầm chậm nằm lại lên giường, tiếp tục ngủ, mọi thứ tựa như chưa từng phát sinh, đêm vẫn hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có âm thanh gió thổi qua lá cây sàn sạt....
Sáng sớm hôm sau.
"Chủ tử —"
Thanh âm Lãnh Phong cắt đứt hăng hái bừng bừng của hai người đang múa kiếm, học tập mấy ngày nay, Mộ Ti Vũ đã đem Chiếu ảnh kiếm pháp của Mộ Tịch Thịnh học được tám, chín phần mười, tư thế múa kiếm đã bắt đầu có hình có dạng, qua một thời gian nữa nhất định có thể đạt được tiêu chuẩn của Mộ Tịch Thịnh.
"Có chuyện gì sao?"
Mộ Tịch Thịnh có chút không hài lòng, sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/202434/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.