“Ca, vì sao…vì sao biểu ca lại không cần ta? Tại ta không tốt sao? Ngươi mau nói cho ta biết đi, ca…”
Tiêu Hiểu khóc thật thương tâm, đôi mắt vốn xinh đẹp giờ sưng như hai quả hạch đào. Nàng cố sức nắm lấy y phục Tiêu Kính, hai bàn tay vặn vẹo đến trắng bệch, nàng không hiểu, người nàng luôn để trong tim tại sao lại đối xử tàn nhẫn với nàng như thế, nàng còn chưa đủ tốt sao?
“Không phải, Hiểu Hiểu, không phải, muội là một nữ hài tốt, là Mộ Tịch Thịnh ngu si mới không biết quý trọng muội, hắn vốn không xứng với Hiểu Hiểu nhà chúng ta. Hiểu Hiểu đừng khóc, muội sau này nhất định có thể tìm được một người còn hoàn hảo hơn hắn!”
Tiêu Kính vụng về an ủi muội muội của mình. Muội muội từ nhỏ được cả nhà phụng trong lòng bàn tay, từ trước đến giờ đều là tươi cười như hoa, luôn luôn vô tư vô lự, hôm nay lại khóc đến thương tâm như vậy, Mộ Tịch Thịnh, mình nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
“Không cần, ai ta cũng không cần, ta chỉ cần biểu ca! Ca, ngươi giúp ta, ngươi nhất định phải giúp ta! Không có biểu ca ta sẽ chết mất! Ta muốn biểu ca! Ca −−−”
Tiêu Hiểu giọng nói đã hơi ấm ách, nàng như người chết đuối vớ được cọng rơm, ra sức bám lấy Tiêu Kính. Nàng tin tưởng chỉ cần nàng muốn, Tiêu Kính nhất định sẽ tìm mọi cách giúp nàng.
Ôm muội muội điềm đạm đáng yêu, đôi mắt chờ mong nhìn mình, Tiêu Kính trầm mặc, không biết nên làm thế nào. Dưa hái xanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/202423/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.