"Ngươi nói lời đồn này là một thuật sĩ tha phương nói cho ngươi biết?"
Mộ Ti Vũ hiển nhiên không tin lời Vân vương. Nghĩ tới hắn đường đường là Vân vương gia lại đi tin lời một thuật sĩ tha phương, chẳng phải là quá buồn cười!""Không sai, đúng là thuật sĩ tha phương! Nhưng mà ——" Vân vương giống như có gì khó nói, dừng lại một chút, "Thuật sĩ tha phương kia không phải người bình thường, có người nói đó là sứ giả của một bộ tộc có đại thần thông. Các quốc gia đối hắn đều phi thường lễ ngộ, đem hắn kính như thần linh, cho nên lời hắn nói tất cả mọi người đều tin!"
"Bộ tộc có đại thần thông?" Mộ Ti Vũ càng nghe càng nghi hoặc, nhân loại có một bộ tộc thần thông từ lúc nào, sao y không biết? Nói xong thì quay đầu hỏi Mộ Tịch Thịnh, "Cha, ngươi biết bộ tộc này không?"
"Ta nghĩ ta đại khái biết là ai!"
Nhãn thần Mộ Tịch Thịnh tối sầm, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve tóc Mộ Ti Vũ, cảm giác trơn mềm làm hắn quyến luyến không rời.
"Là ai?"
Không chỉ có Mộ Ti Vũ hiếu kì mà cả Vân vương và Hàn Nguyệt đều mở to hai mắt nhìn, hết sức chuyên chú nhìn. Chuyện kì bí này đối bọn họ mà nói phi thường có lực mê hoặc.
"Vũ nhi thế nào lại biến ngốc rồi?"
Mộ Tịch Thịnh không vội vạch trần đáp án, trái lại còn tâm tình tốt khơi chuyện, động tác trên tay càng thêm trơn tru, bàn tay to chậm rãi theo mái tóc trượt tới phía sau Mộ Ti Vũ, như có như không vuốt ve.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311418/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.