"Có tìm được tiểu chủ tử không?"
Nhìn Tiểu Bồi gục đầu vào cửa, Thập Tứ nương không nhịn được hỏi, thanh âm tận lực đè thấp.
"Không có ——" Tiểu Bồi bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đã ba ngày, vô luận phái đi bao nhiêu người, một điểm tin tức cũng không có, "Còn chủ tử? Thế nào rồi?""Còn chưa có tỉnh!"
Tâm trạng, sắc mặt hai người đều khó coi.
Sáng sớm ba ngày trước, Mộ Tịch Thịnh không biết bị ai đặt trước cửa Thanh lâu, sắc mặt tái nhợt, một bộ hôn mê bất tỉnh. Ba ngày qua, Thập Tứ nương tìm tới đại phu toàn thành nhưng bệnh trạng gì cũng khám không ra, chỉ nói là mất máu quá nhiều, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi, nhưng nghỉ ngơi này là ba ngày liền không tỉnh.
"Ai ——— Cũng không biết là chuyện gì?"
Ai thán, Thập Tứ nương cầm lấy một cái khăn bên chậu nước, cẩn thận vắt kiệt, cẩn thận tỉ mỉ chà lau mồ hôi hột chảy ra trên trán Mộ Tịch Thịnh.
Tiểu Bồi chỉ là đứng một bên nhìn, cũng không nói gì, trên mặt biểu tình gì cũng không có, làm người ta không nhìn ra suy nghĩ của hắn. Đột nhiên, hắn yên lặng cúi đầu đi ra ngoài, động tác rất nhẹ.
Trong phòng chỉ còn lại Thập Tứ nương cùng Mộ Tịch Thịnh hôn mê bất tỉnh, một phòng yên tĩnh, ai cũng dò xét không ra tâm tư.
...
"Tiểu Bồi ——"
Tâm trạng phiền muộn, Tiểu Bồi muốn đi ra ngoài giải sầu lại bị một thanh âm gọi lại. Hắn thẳng tắp đứng tại chỗ, cũng không quay đầu, chỉ đứng đó.
"Tiểu Bồi ——"
Thanh âm kia chưa từ bỏ ý định tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311389/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.