Chú thích: Bắt đầu từ chương này, ta sẽ đổi ngôi xưng của Mộ Ti Vũ từ "nó" sang "y" nhé, còn lý do tại sao thì đọc đi rồi biết ^_^
Quá trình dung hợp so với trong tưởng tượng của Mộ Tịch Thịnh đơn giản hơn, chí ít hắn không có thấy Mộ Ti Vũ lộ ra vẻ mặt thống khổ, bởi vì Mộ Ti Vũ chỉ hạnh phúc ngủ, thậm chí trên mặt còn lộ ra tươi cười nhàn nhạt.Thân thể chích linh biến thành trong suốt, bởi vì y vốn chỉ là một kí ức mà thôi. Y từ từ đi tới bên người Mộ Ti Vũ, sau khi nhìn thấy Mộ Tịch Thịnh đồng ý, y nhẹ nhàng nâng lên thân thể Mộ Ti Vũ, sau đó cả người dần dần dung nhập vào bên trong thân thể bé con.
Từ đầu đến cuối, Mộ Tịch Thịnh không nói một câu nào, chỉ yên lặng nhìn, có vẻ trầm tĩnh dị thường.
"Vũ nhi sẽ quên ta sao? Hay là y sẽ nhớ tất cả về kiếp trước của chúng ta? Vô luận là lúc làm Tịch Viễn cùng Vô Hoa, hay là lúc làm Ngự Tịch cùng Nhiễm."
Mộ Tịch Thịnh bất an nghĩ đến đủ loại khả năng.
Kiếp trước của bọn họ đã định sẵn là bi thương, như vậy kiếp này sẽ có kết cục tốt sao?
Mộ Tịch Thịnh không biết, bởi vì hắn phát hiện lúc này hắn cái gì cũng không làm được, mặc dù có đủ loại suy đoán, mặc dù kết cục khó bề phân biệt, còn có bi kịch mà Ngự Tịch bảo rằng mới bắt đầu kia, chính là tất cả, tất cả rốt cuộc cùng hắn có quan hệ gì?
Hắn không hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311372/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.