"Cha, cha ——"
Còn chưa có thấy người, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở của Mộ Ti Vũ đã từ ngoài cửa truyền tới, tâm Mộ Tịch Thịnh không khỏi căng thẳng, lập tức xông ra ngoài, nhìn xem bảo bối của mình bị làm sao."Cha —"
Thấy Mộ Tịch Thịnh gấp gáp chạy ra, Mộ Ti Vũ liền nhào vào trong ngực hắn, nước mắt vốn cố nén không khỏi ào ào rơi xuống, Mộ Tịch Thịnh nhìn mà đau lòng. Từ sau khi Vũ nhi biết mình không thích nó khóc thì chưa từng khóc, ngày hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy?
"Vũ nhi, làm sao vậy? Đừng khóc, nói cho cha!"
Mộ Tịch Thịnh ôn nhu đem thân thể bé nhỏ đang không ngừng run rẩy ôm lấy, xoay người đi vào trong phòng, một bên ôn nhu an ủi, một bên dùng bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về sau lưng bảo bối, ngồi xuống cái ghế gần nhất, chuẩn bị cho tốt chờ nghe nguyên nhân Mộ Ti Vũ khóc thương tâm như vậy.
"Cha, nhũ mẫu nói với ta một chuyện, nhưng mà Vũ nhi không tin, Vũ nhi muốn nghe cha nói mới tin, Vũ nhi chỉ tin tưởng mình cha!"
Ngồi trong lòng Mộ Tịch Thịnh, Mộ Ti Vũ cuối cùng ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy nước mắt, một bộ lê hoa đái vũ, rất thương tâm. Đôi mắt hơi sưng đỏ, thương cảm nhìn Mộ Tịch Thịnh, trong mắt có trông mong, có sợ hãi, lại có chút tình tự không rõ.
"Nhũ mẫu nói với Vũ nhi cái gì? Vũ nhi nói lại cho cha nghe một chút!"
Nhìn vào mắt Mộ Ti Vũ, sắc mặt Mộ Tịch Thịnh tối sầm lại, nhũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311352/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.