Suốt tiết học, Edward luôn không tự chủ nhìn về phía Alan bên này.
Đúng vậy, suốt cả tiết!
Trước khi lên lớp, Edward nhanh chóng lướt qua nữ sinh nào đó muốn nhanh chân nhào tới chiếm cứ chỗ ngồi bên cạnh Alan.
Trong lúc này, đắn đo nói chuyện với Alan, hỏi một ít việc vặt cuộc sống gia đình.
Alan rất bực mình, nhưng tính tình Edward rất tốt, thái độ cũng rất thành khẩn, nghĩ đến sau này còn phải sống chung gia đình, Alan không phóng thích lãnh khí hoặc mở miệng mỉa mai, ít nhất còn nhàn nhạt trả lời vài câu.
Edward thấy tuy Alan hờ hững với hắn như vậy, nhưng không biến thành mắt điếc tai ngơ, tựa hồ khá cao hứng, đôi mắt màu hổ phách chuyển thành màu vàng kim sáng chói mê người, tựa như một ngôi sao vàng kim thâm thúy xinh đẹp.
Trong lúc lơ đãng Alan nhìn thấy, cũng không tránh khỏi ngẩn ngơ một lúc, tuấn mỹ mị hoặc như vậy, chỉ có cái gia đình Bạch Khổng Tước có huyết thống veela kiếp trước mới có thể miễn cưỡng so sánh.
Vô luận như thế nào thì Alan cũng không muốn tự tìm phiền toái. Hơn nữa hôm qua một loạt chuyện kinh hãi liên tục diễn ra, buổi tối tắm rửa lại còn bị lạnh, thân thể Alan kỳ thật cảm giác có chút không tốt, khả năng… Là cảm rồi.
Họa vô đơn chí!
Cái này không đủ để hình dung thảm trạng hiện tại của cậu, gần đây ma lực bạo động trong cơ thể càng ngày càng mạnh, nếu không tìm được một biện pháp có thể khai thông ma lực, chỉ sợ… Chỉ sợ cậu thật sự sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-than-quang/196709/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.