“Cưng ơi, con không sao chớ? Con quả thực muốn dọa làm trái tim của cha thành bệnh mà.” Charlie kéo tay con gái, nhìn đầu cùng cánh tay quấn băng vải của cô, lo lắng nói.
“Con đã không có việc gì cha à, đừng lo.” Tuy ngày đó chảy rất nhiều máu, nhưng trên thực tế Bella tuyệt đối không bị thương nghiêm trọng như thoạt nhìn, mà cả bác sĩ y tá trong bệnh viện cũng hết sức khâm phục tốc độ khôi phục của cô. Sao hôm qua lại toàn thân là máu, hôm nay lại khỏe nhanh vậy chứ?
Ngày hôm qua chửa trị cho Bella là Carlisle, sau khi khâm phục sức chống cự đối với máu tươi tràn ngập ma lực của gia trưởng ma cà rồng, Alan nhờ Carlisle đánh yểm trợ, cho Bella trong lúc hôn mê uống thuốc bổ huyết, thuốc khép lại, thuốc khôi phục etc..etc, còn tiện thể làm thêm hai ma pháp trị hết, nếu không Bella cho dù Tiểu Cường[1] thế nào, cũng không có khả năng nhanh khỏe lên như vậy.
[1] Tiểu cường là con gián đấy.
“Charlie, đừng lo, Bella đã không có việc gì, miệng vết thương của cô bé đã được xử lý hữu hiệu. Chỉ cần nghỉ ngơi nửa tháng, cô bé sẽ chẳng còn chút vấn đề nào đâu.” Carlisle an ủi Charlie, sờ sờ mấy bình ma dược điều trị trong túi từ chỗ Alan lấy tới, thầm nghĩ có cần tìm cơ hội lấy thêm vài bình không.
“Cảm ơn anh Carlisle, có lời của anh tôi an tâm rồi.” Charlie cảm kích nhìn Carlisle.
“Chào, Charlie, Bella thế nào.” Một thanh âm kiên nghị truyền đến, ngữ điệu lại hơi đọng lại: “Bác sĩ Cullen cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-than-quang/1355194/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.