“Alan! Alan…” Edward đi theo Alan đang càng chạy càng nhanh, tốc độ của ma cà rồng nhanh không biết gấp bao nhiêu lần so với phù thủy, nếu là ngày thường, hắn sớm đã ngăn cản được Alan. Nhưng nơi này là trường học, còn có rất nhiều người đang nhìn, Edward phải cẩn thận khống chế tốc độ của mình để không bị người ta phát hiện tốc độ của hắn quá mức dị thường.
“Dừng lại, Alan!” Rốt cục chặn được Alan đang nổi giận đùng đùng trong rừng cây nhỏ, Edward mắt thấy bốn phía không người, đột nhiên tăng tốc ôm lấy hai vai Alan, cậu vùng vẫy một lát nhưng không cách nào giãy ra.
“Alan, cậu… cậu đừng như vậy.” Edward nói năng lộn xộn: “Mặc kệ Bella đến cùng có đúng là ‘Người ca hát’ của tôi hay không, nhưng điều này không quan trọng! Tôi chỉ thích cậu, không, tôi chỉ yêu một mình cậu mà thôi.”
Hắn… Hắn nói gì vậy! Cứ như bây giờ ta là kẻ đang ghen đố kị thành thói, bạn trai của mình ‘trèo tường’ đi ăn vụng vậy!
Hầm xà vương nổi giận!
“Anh có ý gì? Chẳng lẽ anh cho rằng tôi đang ghen à? Là vì ‘Người ca hát’ chết tiệt kia mà anh có thể sẽ thích Bella, nên anh mới vội vàng thổ lộ. Tôi đây,a! Tôi sau khi nghe anh thổ lộ thâm tình có lẽ sẽ như đám con gái khóc rống nghẹn ngào, sau đó bổ nhào vào ngực của anh cảm động đến rối tinh rối mù; hoặc anh nói như vậy là đang nghĩ, chờ anh vì ‘Người ca hát’ chết tiệt theo thiên tính kia mà không thể không chấm dứt tình cảm giữa chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-than-quang/1355191/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.