“Buông tay!” Alan nhấn mạnh từng âm tiết, dùng sức giãy tay ra, nhưng tay Edward vẫn chặt như vòng sắt, Alan rút mãi vẫn không rút ra được.
Edward mím môi lại, trên mặt nhìn như không có biểu tình gì, nhưng đôi mắt màu vàng kim xác thực cực kỳ kiên định, biểu thị hắn vô luận như thế nào cũng không buông tay.
“Edward, buông tay ra!” mắt Alan nheo lại nguy hiểm, ngữ điệu cũng bắt đầu biến lạnh, lãnh khí bao trùm bốn phía.
Tay Edward buông lỏng một chút, nhưng Alan vẫn không thể rút tay ra. Chẳng biết tại sao, vốn định nổi trận lôi đình nhưng khi cậu vừa nhìn vào đôi mắt vàng hổ phách ẩn chứa khẩn cầu của Edward, đột nhiên có một hồi chột dạ khó hiểu chưa từng có kéo đến, ngay cả lời châm chọc muốn thốt ra cũng bị nghẹn lại nuốt xuống.
“Edward – Cullen! Tôi muốn anh buông ra!” Alan rút tay trái còn tự do từ trong túi ra, nếu Edward còn không chịu buông tay thì cậu không ngại dùng ma pháp giải quyết phiền toái nhỏ này!
“Alan, không nên đi.” Edward thấp giọng nói, sự khẩn cầu trong mắt đã lan rộng đến trên mặt.
“Anh.. anh nói cái gì.” Alan dừng lại, sắc mặt có chút khác thường.
Nói thật, vì nhiều lần đều cảm nhận được sức mạnh tương tự như nhiếp hồn thủ niệm từ trên người Edward, cho nên Alan vẫn luôn phòng bị Edward nhiều hơn hẳn so với những người khác trong gia tộc Cullen, mỗi lần gặp phải hắn cậu đều vô thức vận dụng bế quan bí thuật. Hiện tại nghe lời này, lời nói này của Edward chứng tỏ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-than-quang/1355165/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.