Thấy hắn mãi không có phản ứng, cô cũng không khách khí liền hạ lệnh đuổi khách:
_ Tình Sát bang chủ, mời... Đi thong thả, không tiễn.
Nói rồi, cô cấp tốc xoay lưng đi thẳng tựa như phía sau đang có dịch lũ thương hàn hay kiết lị đang nườm nượp sắp sửa tràn về vậy!
.
.
.
.
Hắn thì cứ mãi nhìn theo thân ảnh đơn bạc của cô... xa dần... xa dần... cho đến khi mất hút.
Cô đã... thay đổi!
Cô đã... không còn ngoái đầu lại tìm kiếm hình bóng của hắn như trước kia nữa!
1 chút bận tâm cũng không... cũng không!
Hắn thật sự không tin là cô lại cứ như vậy... 1 chút bận tâm đến hắn cũng không, cư nhiên rời khỏi hắn tựa như... 2 người xa lạ!?
Không phải cô luôn muốn hắn nhìn cô nhiều 1 chút sao...?
Không phải cô luôn muốn trói buộc hắn... muốn hắn chỉ là của cô sao??
Vậy thì... tại sao...??
Tại sao... cô lại ra đi dứt khoát đến như vậy...??
Tại sao... cô lại bỏ qua cơ hội này?
Cơ hội khóa chặt hắn... ở bên cô cả đời??
Cô, rốt cuộc là ai vậy???
Thiên Nguyệt... cô có thật sự là Thiên Nguyệt mà hắn đã từng quen biết hay sao???
Hắn đột nhiên có chút xa lạ với cô.
Hồi tưởng lại quá khứ... Hắn chợt nhớ ra trong 1 dĩ vãng đã xa... rất xa, nơi đó có cô- có 1 Thiên Nguyệt ngang tàn, bạo ngược nhưng khi cất tiếng yêu hắn thì lại chân thành hơn bất kỳ ai.
Dĩ vãng mà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nhat-tieu-nuong-tu/4600959/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.