Doãn Mặc Long đanh giọng:
_ Chỗ bẩn chỉ tiếp người bẩn, ai sạch sẽ quá rồi thì mau cút đi!
Nam chủ Lại Nhật Khanh không chịu yếu thế, liền chỉnh lại:
_ Khỏi đuổi, chúng tôi tự đi.
Nam phụ Diệp Chấn Lôi liếc mắt qua cô, buông lời chế giễu:
_ Các người không ngại bẩn, nhưng chúng tôi thì có!
Rồi, bọn hắn xoay qua nữ chủ, bày ra điệu bộ ân ân ái ái, và dắt nữ chủ đi mất hút.
Nữ chủ thì luyến tiếc " con mồi" Lưu tổng không đành lòng đi. Nhưng, dưới khí thế áp bức của 2 " sủng nam" rất mực quan tâm đến việc bảo tồn
" sự trong sáng" của ả.
Ả muốn không rời đi cũng khó...!
.
.
.
.
Anh Hai cô bỗng lên tiếng:
_ Anh phải về, có chút công việc cần xử lý ở công ty. Chiều nay, anh tới đón em về sớm nhé!
Nam chủ Đoàn Tịnh Vũ vội lên tiếng:
_ Chiều nay, tôi sẽ đưa cô ấy về!
Anh Hai cô nhíu mày, đáp:
_ Hôn thê của tôi mà lại phiền Đoàn chủ tịch đưa về. Thật không hợp đạo lý cho lắm...!? .
.
.
.
Dẫu bọn hắn đều biết rõ mối quan hệ giữa cô và Lưu tổng. Nhưng hơn ai hết, cứ 3 lần, 4 lượt, Lưu tổng ở trước mặt bọn hắn thị uy địa vị của anh ta với cô... Thật khiến bọn hắn căm phẫn!!!
Chỉ hận là, bọn hắn lại không có cách nào phản bác trực diện... đành phải đi đường vòng vậy!?
.
.
.
.
_ Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nhat-tieu-nuong-tu/4600945/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.