🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô ra vẻ nhíu mày, khó chịu nhìn hắn.

_ Cậu... là kẻ đã vu khống tôi...!?

Hân điên tiết, gầm lên:

_ ĐỒ NGỐC...!!!

Nam phụ Doãn Mặc Long cười lớn tiếng:

_ HAHAHA... LÃO ĐẠI... SUY ĐOÁN KHÁ LẮM... HAHAHA...!!!

Nam chủ Tịnh Vũ nheo mắt nguy hiểm nhìn cô:

_ Mọt sách... Nếu tôi là kẻ đó! Tôi lột da sống cô luôn rồi... Còn thả cô đi được sao??

Cô nhàm chán, đáp:

_ Vậy làm sao để tôi tin được rằng chính cậu là người đã... thả cho tôi đi...??

_ Cái đó...

_ Bộ cậu thích nhận bừa người khác làm sủng vật của cậu lắm à!?

Nghe cô hỏi vậy, hàm ý đều là mỉa mai. Thế nhưng, tên nam chủ kia mặt dày không phải dạng vừa...

_ Ừ! Tôi thích thế...

Cô cười thầm trong lòng... Cô sẽ cho hắn đặc biệt khai sáng " định nghĩa" về cụm từ " Chủ nhân" của cô, dành riêng cho hắn!

_ Nhưng tôi rất khó nuôi...

_ Tôi lo được...

_ Tôi thích ăn ngon, lại ăn rất nhiều...

_ Tôi sẽ mua cho cô. Bữa chính, bữa phụ đều không thiếu...

_ Tôi thích đồ ăn tự nấu hơn... nhưng nấu không ngon là tôi sẽ không ăn.

_ Đồ tự nấu dinh dưỡng và hợp vệ sinh hơn! Tôi biết nấu ăn, tôi lo được...!

_ Tôi rất lười chép bài... chỉ thích ngủ...!

_ Tôi sẽ chép thay cô và chăm cô ngủ...

_ Chân tôi yếu... lười đi bộ. Nhưng lại có thói quen đi dạo mát, sau mỗi bữa ăn!?

_ Chân tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nhat-tieu-nuong-tu/4600943/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.