Vì bọn họ cùng nói 1 lúc nên hơi gây chú ý... Trông bọn anh như đang bắt nạt... 1 cô gái nhỏ đãi cơm bọn anh...
_ Khụ! Bữa nay tôi mời... Bữa sau tới cô...
2 người còn lại rút kinh nghiệm không nói nữa, ngầm đồng ý với nam chủ Tịnh Vũ...
Thế là, có 5 con người cùng ngồi chung 1 bàn... tình huống có vẻ dị thường...!?
Nhưng lúc ăn là lúc cô yếu ớt trong suy nghĩ nhất, có người mời nên càng ăn... nhiệt tình...
Cánh đàn ông nhất là các nam phụ, nam chính hơi... khâm phục cái bao tử... ừm thì... vĩ đại của cô!
Bất giác, có chút so sánh cô và nữ chính...
Nữ chính hoa lệ là ăn uống như đớp không khí mà sống bao nhiêu... Cô lại trái ngược bấy nhiêu, tuy không như hổ thực... ăn uống cũng thanh thoát, không thô tục... nhưng sức ăn thì...
KHỦNG KHIẾP...!!
Tuy vậy, cô nàng mọt sách quả là có chút... đáng yêu!
.
.
.
.
Ăn xong, cô tính về thì bị... bọn họ giữ lại...
_ Đi thôi...!
_ Đi đâu...?
Cô hơi ngây người, hỏi lại.
Đoàn Tịnh Vũ đáp:
_ Thương tình... cô dù sao cũng là đồng học với chúng tôi... Để cô " lúa" thế này... học chung lớp cũng thấy mất mặt nên sẽ...
Nam chủ Lại Nhật Khanh tiếp lời:
_ Dẫn cô đi làm đẹp..!!
Nam phụ Diệp Chấn Lôi cũng chen lời:
_ Mẹ tôi là nhà tạo mẫu nổi tiếng... Cô vinh dự lắm đấy! Ai qua tay mẹ tôi đều... Vịt hóa Thiên nga cả??
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nhat-tieu-nuong-tu/4600920/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.