An Hoa đối với tộc nhân đang cãi cọ ồn ào nói:"Được rồi,được rồi,chuyện khác lát nữa lại nói,ta nghĩ hiện tại An Lạc Vũ cần phải nghĩ ngơi,nhóm tiểu gia hỏa cũng cần phải làm quen hoàn cảnh một chút,trước tiên vẫn là dẫn bọn họ đến nhà mà ta đã an bài cho bọn họ,chuyện hôm nay mai lại nói tiếp,được không?"
"Được." Tộc tinh linh rất nhanh liền tản đi,bọn họ cũng không dám nghĩ nếu như cả đám bọn họ vì quá nhiệt tình là làm cho hai tiểu tinh linh kia hoảng sợ nha.
"An Khắc đi,mang vợ chồng son này về nhà bọn họ đi." An Hoa nói,lần này bọn họ không thể dùng dị năng mà trực tiếp trở về mà là mang theo An Lạc Vũ,Clovis đi bộ trở về.
Dọc theo đường đi không biết có phải là ảo giác của An Lạc Vũ hay không,hắn cảm thấy bản thân đi bộ vô cùng nhẹ nhàng giống như thân thể đã nhẹ đi.
Hắc Mao cùng Lam Mao đều ngồi trên vai của An Lạc Vũ,trên tay Lam Mao còn gắt gao ôm chặt quả,bởi vì baba nó không đói,phải đợi baba đói mới có thể ăn được.
Lam Mao quay đầu kêu Hắc Mao:"Anh."
Hắc Mao nghi hoặc nhìn Lam Mao:"Làm sao vậy?"
"Anh giúp em ôm,tay em thực mỏi." Lam Mao đem trái cây che trong lòng ngực lấy ra một quả màu xanh lục mạnh mẽ đẩy vào ngực Hắc Mao.
Hắc Mao ôm trái cây,nhìn em trai đang phấn khích xoa xoa tay nhỏ,Lam Mao sau khi hoạt động chân tay liền vui sướng bay lên nơi này mọi thứ nó điều tò mò.
Sau mười phút,thảo nguyên mênh mông vô bờ đột nhiên biến mất,xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nham-cua-khong-gian/757674/chuong-63-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.