P/s: Mấy nay cố gắng edit hoàn bộ này để mị nhảy hố mới a~~~ cuối cùng cũng đã edit xong mị xin đăng hết!!!!
An Lạc Vũ ăn xong trái cây nói:"Lam Mao chúng ta làm sao mới có thể rời khỏi đây? Ba làm sao đến được đây? Còn có daddy con đâu?"
Vào lúc này Lam Mao lại bay đến sinh mệnh thụ,lần nữa hái trái cây màu xanh,chỉ là vào lúc nó hái,không biết An Lạc Vũ y có hoa mắt hay không,vậy mà y lại nhìn thấy nhánh cây đang động,nhánh cây nhẹ nhàng chụp lấy Lam Mao,giống như trước đây Lam Mao bướng bỉnh được y chụp lấy vậy.
Lam Mao nỗ lực đem trái cây đưa cho An Lạc Vũ:"Baba ăn thêm một trái,đây là đồ tốt,baba ăn vào thân thể sẽ tốt lên,anh trai cũng có thể nhanh tỉnh dậy."
Vì hương vị của quả này cũng không tệ,An Lạc Vũ lại lần nữa đem quả trên tay ăn luôn,chỉ là y không nghĩ đến y chỉ ăn hai trái nhỏ như trái quýt có màu xanh như trái táo kia liền no bụng,y đứng lên sờ sờ bụng thật không phải ảo giác y chính là no,An Lạc Vũ trên trán chạy ra ba sọc hắc tuyến,dạ dày của y nhỏ như vậy sao? Rõ ràng trước kia y ăn cái gì cũng không no,đã một năm rồi rốt cuộc bây giờ y lại có cảm giác no.
"Baba đến bên con,chúng ta đi về hướng này,daddy đang ở nơi xa kia,không thể vào được,nơi này chỉ có baba là có thể đi vào mà không bị mẫu thân đại nhân đuổi ra."
An Hoa nhìn thấy Lam Mao xuất hiện y phi thường kích động vui vẻ,thuần huyết lam tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nham-cua-khong-gian/757672/chuong-62-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.